Liêu Trai Chí Dị: Huyện Lệnh Tại Chức - Chương 79: Lên Đường

Cập nhật lúc: 2025-11-09 12:30:27
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lãng phí rượu ngon.

Chu Nhĩ Đán Lăng Dương, cách Kinh thành xa, nhưng xa Thang Khê thuộc Vụ Châu. May mắn là Trình Diệc An tuy là , nhưng mang Phó Ấn Thành Hoàng, mượn danh nghĩa công tác đến Thành Hoàng Kinh thành, là thể đường quỷ đạo (âm gian) đến Lăng Dương.

đó, còn xuống Địa Phủ tìm Diêm Vương đại nhân để "tâm sự".

“Ôi, ngờ từ biệt, bản quan nhanh chóng xuống nữa.” Lần tuy chỉ chuyện với Diêm Vương đại nhân lâu, nhưng Trình Diệc An ký ức sâu sắc về vị đại nhân , dù một tính cách khó đoán như , khiến thể nắm bắt quả thực nhiều.

Hắc Sơn , chỉ : “Ngươi cũng thể chọn xuống. Chuyện là do Địa Phủ sơ suất, tiểu Phán quan lạm dụng chức quyền. Ngươi thể sai Chúc Phong Niên cầm ấn tín của ngươi xuống bẩm báo. Với danh tiếng hiện tại của ngươi ở Địa Phủ, quỷ sai tuyệt đối sẽ xử lý qua loa.”

Nói lý, nhưng vấn đề là thời điểm đầu thai của Ngô nương cận kề, nếu theo quy trình của Địa Phủ, sẽ mất bao lâu: “Không , Ngô nương một ngày đầu thai, Dương Hội một ngày còn ở Thang Khê, bản quan một ngày còn chịu nổi nỗi ấm ức .”

“... Ngươi vui là .”

Trình Diệc An thắp hương dẫn hồn (dẫn hồn hương), sang với Hắc Lộc Lộc bàn bên cạnh: “Xin Sư gia trông chừng xác giúp , đây.”

Nói xong, thấy Sư gia khẽ gật đầu, liền tự thoát ly xác. Quả thực là thứ nhất bỡ ngỡ thứ hai quen đường, nhanh Trình Diệc An thấy cổng lớn Phong Đô (tên kinh thành Địa Phủ).

“C.h.ế.t dở! Trình huyện lệnh xé lệ quỷ xuống Địa Phủ !”

“Á? Đó là sinh hồn , chúng đều là quỷ , còn sợ cái gì huyện lệnh dương gian chứ?”

“Mới ngươi là quỷ mới . Đây chính là vị đó. Thấy , chính là Phó Ấn Thành Hoàng, ngươi gan thì lên !”

Quỷ mới lập tức sợ hãi lùi về phía . Con quỷ già thích dọa quỷ mới nhất, liền lập tức “chu đáo” phổ cập kiến thức về sự lợi hại của vị huyện lệnh dương gian : Nào là đầu tiên đến Địa Phủ vị Diêm Vương đại nhân triệu kiến, nào là trướng một Yêu Vương bầu bạn, gần đây còn thu phục một ấu thú thần thú, chung... là ghê gớm.

“Cho nên nhé, gặp vị , một chữ thôi là tránh, ? Lệ quỷ cuối cùng dám khiêu khích vị đại nhân , xé thành từng mảnh treo Hoàng Tuyền .”

Trình Diệc An: “... Không đến nỗi, thật sự đến nỗi. Tin đồn âm gian các ngươi lan truyền điên cuồng như , thật sự ?”

Sau đó, Trình huyện lệnh thấy tân quỷ xong gật đầu lia lịa, ngẩng đầu lên thì chạm mắt với , sợ đến mức chui thẳng xuống đất ngay tại chỗ.

“... Thôi , quỷ thấy cũng sợ thì kệ , dù đại bản doanh của là nhân gian.”

Trình Diệc An thành Phong Đô, Lận văn thư của Diêm Vương nhân liền tiếp đón . Không Chúc Phong Niên cùng, đối phương vẫn khách khí với .

“Diêm Vương đại nhân chờ ở bên trong, ngài .”

Trình Diệc An đáp lễ: “Đa tạ.”

Nói xong, theo con đường quen thuộc , nhanh cánh cửa “tự động” liền tự mở mà cần gió. Bên trong vẫn là bộ dạng trong ký ức, nhưng là Ngọc Chẩm hương, đổi thành Lư Cẩm hương.

Chẳng lẽ, Diêm Vương đại nhân là yêu thích xông hương ?

“Không , nếu ngươi , thể tặng ngươi một ít.”

Trình Diệc An xông hương, nhưng điều ngăn cản chấp nhận: “Vậy đa tạ lòng hảo tâm của đại nhân.”

Diêm Vương đại nhân liền nhảy xuống khỏi bàn, tóc vẫn búi lỏng lẻo, như ngủ dậy, nhưng mắt y, sáng ngời thần, trong trẻo: “Tính cách ngươi, bản quan thích. Nói , ngươi tìm đến , thể là để bàn về máy lạnh và wifi chứ?”

“... Ký ức của Diêm Vương đại nhân thật , là từ bao giờ , mà phát âm của ngài vẫn chuẩn như cơ.”

Trình Diệc An nở nụ chuẩn mực, : “Đại nhân minh, thực dám giấu, đến, còn chút liên quan đến ngài.”

“Liên quan gì?”

Diêm Vương đại nhân tính tình lười biếng, chuyện khiến khó tiếp lời, nhưng Trình Diệc An thể cảm nhận đối phương ác ý với , nên chhang2 thành thật kể chuyện Lục Phán.

Diêm Vương đại nhân xong, nhẹ nhàng nhíu mày, một lúc mới : “Vậy đến, ngươi là tìm bản quan chủ trì công đạo?”

Trình Diệc An lắc đầu: “Không .”

“Vậy là tìm bản quan tạo điều kiện .” Diêm Vương đại nhân cúi : “Có thể. Nếu là ngươi, thì Lục Phán cứ giao cho ngươi xử lý.”

“Cái gì? Giao cho ?” Chàng chỉ thu thập đủ chứng cứ để tước chức con quỷ thôi mà.

Diêm Vương đại nhân bình thản : “Thực dấu gì, Địa Phủ đang thiếu hụt quỷ sai nghiêm trọng, nên mới dẫn đến tình trạng lạm quyền như . Lục Phán dám trắng trợn như thế, e rằng ở Địa Phủ cũng chút quan hệ. Nếu theo quy trình, chẳng sẽ mất thời gian ?”

Nói xong còn khẽ với Trình Diệc An, lộ vẻ mặt ngươi hiểu cũng hiểu.

Trình Diệc An: “... Tại cảm giác rơi bẫy thế ?”

“Cứ . Sớm sớm về nhé~” Vừa , còn vươn tay kéo tay của Trình Diệc An, khắc ấn Diêm Vương dùng một lên Phó Ấn Thành Hoàng, vui vẻ phất tay đưa khỏi cửa.

Trình Diệc An còn kịp lời từ chối: “...”

“Trình đại nhân, sắc mặt khó coi như , chẳng lẽ đại nhân từ chối ngài?”

Trình Diệc An một lúc mới lắc đầu với Lận văn thư: “Không. Ta chuẩn Lăng Dương một chuyến, thể nhờ văn thư tìm một quỷ sai dẫn đường ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lieu-trai-chi-di-huyen-lenh-tai-chuc/chuong-79-len-duong.html.]

Lận văn thư : “Có gì khó . Ngài là ân nhân của Chúc , ti chức cùng ngài một chuyến là .”

“Không phiền chứ?”

“Đương nhiên phiền. Ngài quen đường âm gian, nếu lạc, e rằng sẽ rắc rối.” Với năng lực của vị , quỷ âm gian sẽ gặp tai họa mất.

Trình Diệc An gật đầu, biểu thị hiểu rõ.

Lận văn thư là trướng Diêm Vương đại nhân, đến cũng nể mặt. Đến khu vực quản lý của Lăng Dương, lập tức quỷ sai nhiệt tình đến dẫn đường. Trình Diệc An bảo Nhiếp Tiểu Thiến chờ ở đây, nhanh gặp nàng.

“Đại nhân, chuyện lớn , Ngô nương biến mất !”

“Cái gì? Một hồn ma ở Địa Phủ đang yên đang lành, biến mất?”

Nhiếp Tiểu Thiến vội đến mức chỉ , tiếc là hồn ma nước mắt, chỉ thể kích động : “Ngô nương mấy ngày nay đều ở gần Vọng Hương Đài. Ta vì sợ cô chuyện dương gian, hôm qua tìm cô . Hôm nay đến thì thấy cô nữa. Ta vốn tưởng cô phong thanh mà dương gian, nhưng hỏi khắp các con quỷ xung quanh, đều thấy cô .”

“Không một con quỷ nào thấy cô ?”

“Vâng. Đại nhân ngài cũng Ứng nương dung mạo xuất chúng, dù quỷ cũng là quỷ nữ xinh hiếm thấy. Các con quỷ gần Vọng Hương Đài đều . Cô một là rời , hai là đầu thai, chỉ thể là bắt .”

Ở Địa Phủ, liên quan đến Ngô nương và thể bắt cô , chỉ thể là vị Phán quan họ Lục mà thôi.

Trình Diệc An lập tức sang với Lận văn thư: “Phiền ngài đưa phàm gian Lăng Dương.”

ngài hiện tại là hồn phách, nếu...”

Trình Diệc An giơ tay: “Không , đại nhân nhà ngài tặng phù hộ cho .”

Lận văn thư thấy ấn tín quen thuộc, lập tức còn lo lắng, nhanh chóng tay đưa nhân gian, tiện thể còn đưa cả nữ quỷ bên cạnh cùng luôn.

Đợi một một quỷ biến mất mắt, Lận văn thư bắt lấy quỷ sai gần đó, : “Lời , cái gì nên thì đừng , hiểu ?”

“Vâng , tiểu nhân hiểu .” Trời ơi, đó là ấn Diêm Vương, là ấn tín của vị đại nhân . Lần Lục đại nhân gặp tai họa . Hắn nữ quỷ họ Nhiếp gần đây đang điều tra chuyện Ngô nương, chuyện ở Địa Phủ nữa mới .

“Hiểu là , lui xuống .”

Quỷ sai vội vàng rời , hướng, chắc là trốn nạn .

Lúc nhân gian về đêm. Nhiếp Tiểu Thiến quen thuộc đường nhà họ Chu, nhanh đưa Trình Diệc An bên trong.

“Đại nhân, đây chính là nhà họ Chu .”

Trình Diệc An ngẩng đầu, dù là ban đêm, căn nhà trông cũng sáng sủa: “Đi, xem thôi. À , quỷ khí của ngươi tràn ngoài, giúp ngươi dùng ấn Thành Hoàng đè một chút .”

Giúp Nhiếp Tiểu Thiến tạm thời áp chế quỷ khí, Trình Diệc An mới xuyên tường .

Vừa bên trong, Trình Diệc An liền ngửi thấy một mùi rượu nồng nặc. Cái e rằng mua về để tắm thật chăng?

Càng trong, mùi rượu càng nặng. Đợi hai đến đại sảnh, liền thấy một thanh niên đang cùng một đàn ông râu đỏ uống rượu với . Thanh niên trông chất phác, nhưng mắt ánh lên tia sáng, ăn mặc như kẻ sĩ, chắc là Chu Nhĩ Đán. Vậy đàn ông râu đỏ , chắc hẳn là vị Lục Phán quan .

Vị Lục Phán quan uống rượu bằng bát lớn, chỉ thiếu nước uống thẳng từ chai thôi. Chỉ trong chốc lát, uống hết ba bát đầy, uống đến mặt đỏ cổ trướng. Hắn đang định uống bát thứ tư, Chu Nhĩ Đán bên cạnh ngăn , chỉ : “Lục đại ca, đừng vội uống, thực giấu gì, tiểu e rằng gặp rắc rối .”

Lục Phán , uống cạn hết rượu trong bát lớn, mới : “Hiền , bản quan xem khí vận của ngươi vẫn bình , nên tai họa mới .”

Chu Nhĩ Đán cho uống rượu nữa, vẻ mặt lo lắng : “Là đầu mỹ nhân mà đại ca cho phu nhân tiểu . Nhà Ngô Ngự Sử tìm đến, nếu tiểu trả đầu cho nhà họ, sẽ bắt tiểu đại lao.”

Lục Phán , lập tức : “Thì là chuyện , đại ca giúp ngươi xử lý thỏa . Ngô nữ hiện vẫn còn ở Địa Phủ, phái quỷ sai bắt cô , chỉ cần bảo cô báo mộng với nhà họ Ngô là . Biết ngươi còn thêm một bên nhà vợ quyền thế nữa.”

Lời thốt , Trình Diệc An vội vàng ấn thêm một dấu ấn lên Nhiếp Tiểu Thiến: “Bình tĩnh nào, cô nàng bé nhỏ!”

Nhiếp Tiểu Thiến mới gắng gượng nhịn xuống. Nếu là đây khi nàng còn ở Lan Nhược Tự, nhất định sẽ dùng dịch vụ một xong gồm moi t.i.m khoét phổi đ.â.m lòng bàn chân .

Trong sảnh, Chu Nhĩ Đán , vui vẻ mặt, liên tục kính rượu Lục Phán: “Đa tạ Lục đại ca, ơn huệ của đại ca đối với tiểu sinh, tiểu sinh thật sự lấy gì báo đáp.”

Lục Phán vui vẻ, chỉ xua tay : “Giữa chúng , mấy lời gì, khách sáo quá! Nào, uống rượu!”

Chu Nhĩ Đán còn phiền muộn, lập tức cầm ly uống cùng .

“Rượu gì mà uống vui vẻ thế, cho với.”

Chu Nhĩ Đán uống say, theo bản năng mở lời: “Rượu Nữ Nhi Hồng thượng hạng, ủ đủ năm năm đó~”

“Vậy thật sự là quá lãng phí rượu . Lương thực dương gian phàm nhân còn đủ ăn, ngươi mời quỷ uống rượu như . Có ngươi cảm thấy tâm trí thông minh, là thể gối cao đầu mà ngủ ?”

Chu Nhĩ Đán lập tức sợ đến mức tỉnh cả rượu, còn Lục Phán bên cạnh, còn vẻ say xỉn, chỉ quát lên: “Ngươi là ai, dám du đến đây?”

 

 

 

Loading...