Liên Minh Cùng Trúc Mã Pháo Hôi - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-09-15 06:26:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Tự Viễn cuối cùng hỏi một câu: "Bạn cùng bàn, mỗi ngày kèm nửa tiếng?"

 

Lại một nữa nhận câu từ chối, quanh bốn phía, cuối cùng chuyển ánh mắt sang Lâm Miên.

 

"Một trăm tệ, kèm học? Một giờ năm trăm, giữa kỳ lên bảng danh dự, còn tặng tiền thưởng."

 

" tiêu nhiều tiền như thế nào." Lâm Miên kiễng chân, ôm lấy vai Phó Tranh: "Hơn nữa ở bên Phó Tranh ."

 

Phó Tranh khẽ gật đầu.

 

, là .

 

Miên Miên ở bên , cơ hội .

 

"Cậu tìm khác , học sinh giỏi nãy rõ ràng ." Lâm Miên ôm Phó Tranh rời : "Tạm biệt."

 

Chu Tự Viễn bóng lưng họ rời , vẫn cam lòng, cuối cùng hét lên một câu: "Lâm Miên, bảo kèm học, cùng học với , mời ăn KFC!"

 

Lâm Miên vô thức định đầu , đó Phó Tranh giữ chặt.

 

Phó Tranh nghiến răng : "Miên Miên, còn đầu ?"

 

Lâm Miên chớp chớp mắt vô tội: “Tớ chỉ đầu với , tớ thích ăn KFC, cũng cần mời, bạn nhất của tớ là Phó Tranh sẽ mời tớ ăn."

 

Vậy mới .

 

Phó Tranh hắng giọng, cố gắng kìm nén khóe miệng đang cong lên.

 

"Phó Tranh, sẽ mời tớ ăn ?"

 

"Ăn." Phó Tranh nghiêm mặt : "Tan học buổi tối ăn, mua suất ăn trẻ em, đồ chơi tặng kèm cũng cho ."

 

"Thật , so với gà rán và hamburger, tớ thích ăn bánh mì kẹp trứng ốp la với sốt tiêu đen hơn, trưa nay chúng ăn nhé."

 

"Ăn, ăn gì thì ăn, tớ mời."

 

Chu Tự Viễn bóng lưng mật của họ, đột nhiên cảm thấy buồn bã.

 

"Bạn cùng bàn, xem bọn họ kìa!"

 

Thẩm Hành Chu đang một bài kiểm tra nâng cao, mơ hồ thấy gọi , ngẩng đầu thấy , thế là cúi đầu bài.

 

Chu Tự Viễn phịch xuống bên cạnh , khoanh tay, nghiêm túc suy nghĩ những lời Thẩm Hành Chu .

 

 

Một tuần , từ ngày 15 đến ngày 17 tháng 10, trong ba ngày liên tiếp, trường sẽ tổ chức đại hội thể thao mùa thu.

 

Trong đài phát thanh, bản nhạc dành cho vận động viên phát suốt ngày, ngay cả bên ngoài trường cũng thể thấy.

 

Vài giáo viên chủ nhiệm lớp 11 một vòng quanh sân vận động, xem một vài trận đấu, giúp ghi thành tích, đó bất ngờ .

 

Trở về tòa nhà học, gõ mạnh cánh cửa sắt lớn của lớp .

 

"Được , học lâu như , nghỉ ngơi một chút, sân vận động dạo, thư giãn nào."

 

Giáo viên chủ nhiệm giống như đang lùa cừu, đuổi từng học sinh đang ở lớp bài tập xuống lầu.

 

Khi Lâm Miên và Phó Tranh đuổi đến cửa cầu thang, vặn gặp Thẩm Hành Chu và Chu Tự Viễn từ lầu xuống, hai còn giáo viên chủ nhiệm lớp họ là thầy Chúc.

 

Mấy giáo viên chủ nhiệm đều giống : "Chú ý kết hợp giữa lao động và nghỉ ngơi, ngoài dạo xem thi đấu."

 

Mấy bạn , cùng xuống lầu: "Đi thôi."

 

Bốn bảng thông báo, xem kết quả thi đấu mới nhất dán lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lien-minh-cung-truc-ma-phao-hoi/chuong-43.html.]

 

Lâm Miên đếm từng ngón tay, xem xem lớp bao nhiêu đạt giải.

 

Chu Tự Viễn thuận miệng hỏi: "Hai đăng ký dự thi ?"

 

"Phó Tranh đăng ký chạy 1500 mét và chạy tiếp sức, chạy 1500 mét là chiều nay, chạy tiếp sức là chiều mai, còn ..." Lâm Miên đầu , sân vận động, chỉ hai thùng rác màu xanh sân: "Hai thùng rác là do ."

 

Chu Tự Viễn theo ánh mắt : "Ồ."

 

"Còn thì ?"

 

"Giống ."

 

Cái gì? Giống ai?

 

Lâm Miên đột nhiên đầu , Phó Tranh đang .

 

, Phó Tranh và Chu Tự Viễn vốn là đối thủ cạnh tranh, đăng ký cùng một nội dung thi cũng là chuyện bình thường.

 

mà... Chu Tự Viễn là nhân vật chính, chắc chắn vị trí nhất là của ?

 

Vậy thì...

 

Lâm Miên Phó Tranh, đột nhiên lo lắng.

 

Vậy Phó Tranh đây?

 

Phó Tranh đang nghĩ gì, chỉ thấy đột nhiên đổi sắc mặt, mang vẻ mặt đưa đám đáng thương vô cùng.

 

Phó Tranh ấn nhẹ đầu , hiểu : "Muốn đến căng tin ? Khoai tây chiên xúc xích nướng?"

 

"Không ." Lâm Miên nghiêm túc dặn dò : "Phó Tranh, chiều thi đấu chú ý an , hữu nghị là hết, thi đấu là thứ yếu, dù đạt giải cũng ..."

 

Phó Tranh cau mày: "Miên Miên, ý là gì?"

 

"Quan trọng là tham gia thôi, tớ sẽ ở bên cạnh cổ vũ . Đợi chạy xong, tớ sẽ mời ăn đồ xiên nướng."

 

Phó Tranh cau mày, suy nghĩ một lúc, đầu Chu Tự Viễn.

 

Chu Tự Viễn đang quấn lấy Thẩm Hành Chu, bắt chiều nay nhất định đến xem thi đấu, đưa nước cho , nước Chu Tự Viễn sẽ mua sẵn, chỉ cần Thẩm Hành Chu đưa cho .

 

Người đầu khối đưa nước, cả khối chỉ , mặt mũi!

 

Thẩm Hành Chu cầm vở tiếng Anh, ghi nhớ từ vựng, gật đầu đồng ý.

 

Phó Tranh thu hồi tầm mắt, ánh mắt dừng mặt Lâm Miên, Lâm Miên vẫn đang dặn dò : "Cậu nhất định đừng tranh giành hơn thua, cũng đừng cố chấp chạy, lỡ đau bụng thì ..."

 

Ngay đó, Phó Tranh hỏi: "Miên Miên, cho rằng tớ chạy Chu Tự Viễn ?"

 

Lâm Miên khựng : "Cậu..."

 

Sao ?

 

Quả nhiên là !

 

Phó Tranh hít sâu một : "Miên Miên, chỉ cần đây thở thôi, tớ cũng đang nghĩ gì."

 

Lâm Miên mong chờ: "Vậy thì đừng tạo áp lực quá lớn cho bản ..."

 

Phó Tranh sa sầm mặt, vặn nhẹ cổ tay, vòng tay qua vai Lâm Miên: "Chiều nay tớ nhất định sẽ chạy nhất."

 

"Hả?" Lâm Miên kinh ngạc: "Tớ ý đó, hiểu lầm ?"

 

"Không hiểu lầm." Phó Tranh nghiêm mặt, thêm lời nào: "Đi, đến căng tin."

 

" mà..."

 

Loading...