LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 96: Ôm lấy vòng eo mảnh mai của em, không để em rời đi
Cập nhật lúc: 2025-03-08 12:18:16
Lượt xem: 15
Chín giờ tối nay ở phòng bao số sáu của Thời Quang Hội Sở.
Nhìn dòng tin nhắn này, Dung Yên nở nụ cười rạng rỡ.
“Anh Giang này, em biết ngay là tổng giám đốc Thời nhất định sẽ gặp anh mà.”
Nhưng dường như người được nhắc đến không mấy vui vẻ: “...”
Dưới sự thúc giục của Dung Yên, họ đến nơi đúng giờ, vừa tròn chín giờ.
Dung Yên thở phào nhẹ nhõm, đẩy cửa phòng bao số sáu ra.
Ánh đèn trong phòng có chút lờ mờ nhưng cô vẫn nhanh chóng tìm thấy bóng dáng của Thời Thiếu Đình.
Người đàn ông ngồi ngay vị trí trung tâm, vẫn đeo cặp kính gọng vàng như trước.
Phòng bao rất rộng nhưng bên trong chỉ có hai người: Thời Thiếu Đình và thư ký Hồ.
Như vậy cũng tốt sẽ thuận tiện hơn cho việc bàn chuyện chính sự.
Thư ký Hồ vừa nhìn thấy liền ngỡ ngàng đến mức há hốc miệng, tưởng chừng có thể nhét vừa một quả trứng ngỗng.
Bởi vì ngay trước mắt cô, thật sự có một người trông y hệt tổng giám đốc nhà mình.
Dung Yên nhìn Thời Thiếu Đình rồi lại quay sang nhìn Giang Ngự Hàn bên cạnh mình.
Dù cô không kinh ngạc đến mức như thư ký Hồ nhưng trong lòng vẫn tràn ngập cảm giác khó tin.
Cô đang ép bản thân phải ngừng hoài nghi rằng Giang Ngự Hàn và Thời Thiếu Đình không thể nào là cùng một người. Bởi vì bây giờ, hai người họ đã đồng thời xuất hiện trong cùng một khung hình. Thế nhưng, hai nhân vật chính của câu chuyện lại tỏ ra vô cùng bình thản. Cuối cùng, Thời Thiếu Đình là người lên tiếng trước, phá vỡ bầu không khí im lặng kỳ lạ.
Anh nhướng mày nhìn Giang Ngự Hàn, chậm rãi hỏi:
“Anh đã chỉnh sửa gương mặt này ở đâu vậy?”
Trong khoảnh khắc ấy, đôi mắt Dung Yên trợn tròn.
Cô cảm thấy giả thuyết của Thời tổng không phải là không có lý.
Giang Ngự Hàn không hề có chút biểu cảm, cũng chẳng có dấu hiệu gì của sự chột dạ.
“Câu này đáng lẽ phải để tôi hỏi anh mới đúng. Anh không phải đã nhân lúc tôi hôn mê thành người thực vật mà đi phẫu thuật thẩm mỹ thành thế này đấy chứ?”
Nghe sao mà hợp lý quá!
Dung Yên bất giác nghiêng về phía Giang Ngự Hàn. Bởi vì cô có thể làm chứng, thời gian Giang Thiếu tỉnh lại không lâu, gần như không có cơ hội để động d.a.o kéo.
Trừ phi, anh đã phẫu thuật trước khi gặp cô. Nhưng nếu vậy, Giang Ngự Bạch và Giang Ngọc Uyển hẳn là phải biết chuyện này.
Thời tổng hờ hững lên tiếng:
“Anh đã thành người thực vật rồi tôi còn chỉnh mặt giống anh làm gì? Chẳng phải quá xui xẻo sao?’
“Anh nói ai xui xẻo hả?”
Giang Ngự Hàn lạnh lùng đáp, đồng thời cầm lấy chai rượu trên bàn.
Diễn biến của sự việc hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Dung Yên.
Cô từng nghĩ rằng khi Giang Thiếu và Thời tổng gặp nhau, họ sẽ thấy hứng thú vì đối phương trông giống mình đến kỳ lạ.
Nhưng thực tế lại là hai người trông gần như giống hệt nhau này sắp đánh nhau đến nơi!
“Anh Giang, Thời tổng, hai người đừng nóng, bình tĩnh lại nào!”
Nhận thấy tình hình không ổn, thư ký Hồ vội vã can ngăn tổng giám đốc nhà mình.
“Tổng giám đốc, dù có đánh thắng thì cũng chẳng vẻ vang gì đâu ạ!”
Dung Yên: “...”
Thư ký Hồ này đúng là biết nói lời thật lòng quá mức.
Giang Thiếu bên cạnh cô tức giận, không chần chừ mà đập mạnh chai rượu vào tường.
Dung Yên giật thót, suýt chút nữa nghĩ rằng hai người họ đã có thù oán từ trước.
Giang Ngự Hàn lạnh giọng, từng từ phát ra như mang theo băng giá:
“Thắng thua còn chưa rõ đâu!”
Thời Thiếu Đình tựa người vào sofa, ánh mắt sắc bén như kẻ nắm quyền sinh sát.
“Một cú đá là đủ tiễn cả người lẫn xe lăn của anh bay ra khỏi căn phòng này.”
Giang Thiếu ngồi trên xe lăn, khí thế lại bức người đến mức như thể cao ba mét.
“Thử xem!”
Dung Yên siết chặt hai tay thành nắm đấm, nâng cao giọng nói:
“Hai người, chuyện hai người giống nhau, có thể chẳng liên quan đến phẫu thuật thẩm mỹ, mà là vì hai người là anh em sinh đôi!”
Thời tổng hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đầy khinh thường:
“Sao tôi có thể có một người anh em như anh ta được? Đồ quái vật phẫu thuật!”
Dung Yên nhanh chóng ngăn Giang Ngự Hàn nói ra lời phản bác, vội vã quay sang Thời Thiếu Đình:
“Thời tổng, nếu anh không tin vậy cứ làm xét nghiệm ADN thì chẳng phải sẽ rõ ngay sao?”
Giọng Thời tổng chắc nịch:
“Không cần làm xét nghiệm, tôi cũng biết mình không có quan hệ m.á.u mủ gì với anh ta.”
Giang Ngự Hàn lạnh nhạt nhìn Dung Yên khẽ cười mỉa:
“Đừng lãng phí tiền bạc và công sức vì một kẻ d.a.o kéo như hắn.”
Dung Yên khẽ bĩu môi, thầm nghĩ: Tôi chỉ tin vào kết quả xét nghiệm thôi, dù hai người có đánh nhau cũng chẳng chứng minh được gì cả.
Cô quay sang Thời Thiếu Đình, nở nụ cười nhẹ nhàng, đầy ẩn ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-96-om-lay-vong-eo-manh-mai-cua-em-khong-de-em-roi-di.html.]
“Thời tổng, anh không muốn làm xét nghiệm ADN, chẳng lẽ là vì chột dạ sao?”
“Sợ rằng nếu kết quả cho thấy anh thực sự không có quan hệ huyết thống với Giang Ngự Hàn nhà tôi, vậy chứng tỏ chính anh đã đi chỉnh sửa gương mặt này.”
Thời tổng nổi giận, chỉ thẳng vào Giang Ngự Hàn nghiêm giọng nói với Dung Yên:
“Là hắn ta phẫu thuật thành bộ dạng giống tôi! Cô đã bị hắn lừa suốt bao năm qua rồi!”
Dung Yên nhún vai, thản nhiên đáp:
“Thời tổng, tôi và Giang Ngự Hàn đã kết hôn nhiều năm. Từ ngày tôi quen anh ấy, anh ấy đã có diện mạo này rồi, chưa từng chỉnh sửa gì cả.”
Nghe vậy, Thời tổng cười khẩy:
“Vậy chắc chắn là hắn đã chỉnh sửa trước khi quen cô.”
Dung Yên không thể khẳng định chắc chắn điều đó, bởi vì cô không có mặt trong quá khứ của Giang Ngự Hàn.
Cô bình tĩnh phân tích:
“Thời tổng, trước khi gặp tôi, Giang Ngự Hàn có phẫu thuật thẩm mỹ hay không, chỉ cần hỏi gia đình anh ấy là biết ngay. Nếu anh tự tin rằng mình không chỉnh sửa, vậy càng phải làm xét nghiệm ADN. Nếu không, tôi và thư ký của anh đều có quyền nghi ngờ rằng chính anh mới là người đã phẫu thuật dựa theo gương mặt của Giang Ngự Hàn.”
Theo phản xạ, thư ký Hồ gật đầu đồng ý vì những lời Dung Yên nói quả thật rất hợp lý.
Xem ra, trong lòng cô ấy cũng đã nảy sinh hoài nghi.
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Quan trọng hơn cả, gương mặt của Giang Thiếu thực sự quá mức hoàn hảo! Nếu nói Thời tổng cố ý chỉnh sửa theo anh cũng hoàn toàn hợp tình hợp lý.
Giang Ngự Hàn khẽ cong khóe môi, phóng khoáng cười nhạt:
“Tôi không chỉnh sửa gì cả, cũng chẳng ngại làm xét nghiệm ADN.”
Thời tổng dứt khoát đáp lại:
“Tôi cũng vậy.”
Dung Yên âm thầm thở phào. Xem ra, chiêu khích tướng vẫn rất hiệu quả!
Nhưng bây giờ đã gần mười giờ tối rồi, trung tâm xét nghiệm chắc chắn đã đóng cửa.
Cô quay sang Thời tổng mỉm cười:
“Làm phiền anh cho tôi một chút máu, sáng mai tôi sẽ mang đến trung tâm xét nghiệm là được.”
Không đợi Thời tổng từ chối, Dung Yên đã đẩy một chiếc lọ thủy tinh nhỏ trống không đến trước mặt anh.
Sắc mặt Thời tổng không tốt lắm nhưng động tác lại vô cùng dứt khoát. Anh cầm lấy con d.a.o gọt hoa quả, lạnh lùng rạch nhẹ đầu ngón tay.
Thư ký Hồ đã sẵn sàng mở nắp lọ, cẩn thận hứng từng giọt máu.
Lúc này, Dung Yên đã chuẩn bị sẵn băng cá nhân.
Đương nhiên cô rất biết điều, không tự tay dán băng cho Thời tổng mà đưa nó cho thư ký Hồ.
Sau khi thư ký Hồ giao lại lọ m.á.u cho Dung Yên, cô ấy mới nhẹ nhàng mở băng cá nhân.
Dung Yên tinh ý nhận ra, Thời tổng không hề từ chối hành động chăm sóc nhỏ này của thư ký Hồ.
Xem ra quan hệ giữa anh và thư ký của mình cũng không tệ.
Lấy được thứ mình cần, Dung Yên vội vàng rời khỏi phòng bao đẩy Giang Ngự Hàn ra ngoài.
Cô sợ rằng nếu còn ở lại lâu thêm chút nữa, hai người đàn ông này sẽ lại cãi nhau mất.
…
Sau khi lên xe ánh mắt Dung Yên vô thức dừng lại trên gương mặt của Giang Ngự Hàn.
Quả nhiên là một tuyệt thế mỹ nam!
Bất kể là kiểu tóc húi cua gọn gàng hay để dài một chút với mái lòa xòa, anh đều có thể dễ dàng cân được. Hơn nữa, kiểu nào cũng đẹp đến mức không tưởng.
Bỗng nhiên, một cú gõ nhẹ vào đầu kéo Dung Yên về thực tại.
Đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Giang Thiếu, cô ấm ức lẩm bẩm:
“Anh đánh em làm gì?”
Anh khẽ hừ một tiếng, giọng điệu mang theo ý cười nhạt nhẽo:
“Đừng tưởng anh không biết em đang tìm kiếm dấu vết phẫu thuật trên mặt anh đấy.”
Dung Yên chớp mắt vô tội:
“Em không có, thật mà, anh hiểu lầm em rồi!”
Giang Thiếu cao ngạo quay đầu đi, không cho cô tiếp tục chiêm ngưỡng nhan sắc đỉnh cao của mình nữa.
…
Về đến nhà, Dung Yên cẩn thận dán nhãn tên cho hai lọ máu.
Sáng mai cô sẽ lập tức mang chúng đến trung tâm xét nghiệm.
Trong lòng cô vẫn kiên định với suy đoán của mình Giang Ngự Hàn và Thời Thiếu Đình có khả năng rất lớn là anh em sinh đôi.
Bởi vì không chỉ ngoại hình mà cả tính cách độc miệng và cơn nóng nảy của họ cũng giống nhau đến kinh ngạc!
Mang theo tâm sự nặng trĩu, Dung Yên trằn trọc khó ngủ.
Mới hơn sáu giờ sáng, cô đã tỉnh giấc.
Vốn định dậy luôn nhưng Giang Ngự Hàn lại quá đáng lắm!
Anh ôm chặt lấy eo cô, không cho cô rời khỏi giường.
Mãi đến gần tám giờ anh mới chịu buông tay.
Nhưng lúc này, Dung Yên lại ngủ quên mất trong vòng tay anh. Thành ra, khi cô đến trung tâm xét nghiệm, trời đã gần mười giờ sáng.
Nhờ vào "sức mạnh của đồng tiền" chỉ đến ba giờ chiều kết quả xét nghiệm đã có.