Lên Nhầm Kiệu Hoa, Được Chồng Như Ý - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-08-11 09:07:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng trách giả bệnh để ngoài hít thở khí trời! Ở Tề gia, chẳng thể gì, ngay cả cầm một con d.a.o gọt hoa quả, nhà cũng lo cầm vững mà đ.â.m tim ; đến cũng một đám nô bộc theo, luôn sẵn sàng cấp cứu cho bất cứ lúc nào!

E rằng cô gái ngày mai sẽ về dâu cũng bắt đầu tính toán xem chừng nào sẽ nhập liệm !

Một đống chuyện phiền phức ùa đến trong đầu, nếu còn thể tươi hớn hở vì chuyện ngày mai, thì thật sự bệnh !

Nhìn xem kìa, vì thưởng thức đêm trăng hoa quyến rũ , với gió nhẹ như nước, cảnh xuân mát lành vô tận; ngắm cảnh đêm cũng trèo cửa sổ mà trốn, lách qua đám gia nhân ngủ gật canh cửa, mới thể ở đây cùng Lưu Nhược Khiêm uống đàm đạo ngắm trăng!

! Y như lời đồn, là Tề Tam công tử kiêu quý, là mạch sống, là hy vọng trong lòng các trưởng bối Tề gia! Cứ như một tù nhân kiêu quý —— Lại một trận im lặng chán chường, Tề Thiên Lỗi bất chợt thì thầm: “Tìm cách cho c.h.ế.t thôi! Cứ để bọn họ toại nguyện.”

“Vậy thì cũng đợi bụng vợ con của .” Lưu Nhược Khiêm tung một hạt đậu phộng lên trời, rơi hảo miệng đang há rộng.

Haizz, một tiếng thở dài như con thú nhốt.

Ngày mai, đời sắp xuất hiện một cuộc hôn nhân bất đắc dĩ.

Tuy nhiên, thực sự hiểu, loại phụ nữ nào cam tâm tình nguyện gả cho một đàn ông sắp bệnh chết? Lại còn là một đại gia khuê tú nữa! Nghĩ , vấn đề chỉ là ! Rồi Tề Thiên Lỗi nhếch đôi mày kiếm, : “Chẳng lẽ nàng khuê tú " lớn bụng" mới quyết định gả cho ? Vậy thì khỏi cần "cố gắng" chi nữa, cứ thế mà "chết" luôn!”

Lần đến lượt Lưu Nhược Khiêm hất một chén qua, mát cái đầu . Còn Tề Thiên Lỗi đột ngột mở quạt, vẩy hết nước sang hai bên, y phục trắng tinh dính nửa hạt nước. Xem ba năm huấn luyện, Tề Thiên Lỗi thành quả .

“Khắp thiên hạ , chắc chỉ mỗi tân lang như là mong vợ ‘Lam Điền chủng ngọc’ thôi đấy, hào phóng quá ! Ta bắt đầu nghi ngờ thực sự bệnh!” Lưu Nhược Khiêm liếc với ý đồ xa. “Chẳng lẽ vấn đề ở chỗ đó ?”

Một đoạn im lặng, đó là bóng chén đĩa, ấm bay vèo qua trung, kèm theo tiếng vạt áo phất phơ, y như khi, lời hợp nửa câu cũng thừa, hai bắt đầu "luyện công" phá hỏng cảnh đêm xuân...

Thật là một ngày bận rộn và mệt mỏi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/len-nham-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y/chuong-4.html.]

Sáng sớm tinh mơ, đoàn rước dâu kéo đến khách điếm. Nàng Lý Ngọc Hồ cách lớp khăn trùm đầu, đương nhiên chẳng thấy cảnh náo nhiệt gì, chỉ bà mối Lâm luyên thuyên mô tả: tân lang cưỡi bạch mã đến, mặt mày tuấn tú như ngọc, phong thái tiêu sái như cây ngọc gió! Dung mạo vô song khiến lu mờ.

Tuy nhiên, tân lang thể cưỡi bạch mã chứ kiệu, điều khiến Lý Ngọc Hồ khá ngạc nhiên! Đối với cơ thể Tề Tam công tử mà , chẳng quá sức ? mà, thế cũng , mong là cưỡi đến nửa đường thì hôn mê, lăn đùng c.h.ế.t tại chỗ, là nàng khỏi bước chân Tề gia! Đáng tiếc là, ngựa của Tề Tam công tử đều tám tráng đinh cưỡi ngựa cao lớn kèm, đề phòng công tử bột cẩn thận ngã ngựa!

là đồ vô dụng! — Lý Ngọc Hồ thầm mắng trong lòng, quyết định khinh bỉ Tề Tam công tử đến cùng! Nếu , hôm nay nàng đến nỗi rơi tình cảnh tiến thoái lưỡng nan thế !

Sau khi dạo phố náo nhiệt, đoàn rước dâu cuối cùng cũng đến Tề gia đại trạch với tường đỏ ngói đen, bước cổng thấy sân sâu như biển.

Nghi lễ của nhà giàu nhiều hơn lông trâu! Toàn là để khoe khoang gia thế hiển hách.

Dù là mùa xuân, nhưng trong kiệu hoa ngột ngạt, bí bách, mặc bộ phượng quan hà bái lộng lẫy nhưng vướng víu c.h.ế.t , thể chịu đựng một canh giờ mà ngạt thở là may mắn lớn ! đến nơi , vẫn rước khỏi kiệu hoa, nghĩa là nàng vẫn còn chịu khổ. Lý Ngọc Hồ bực bội kéo vạt áo, hít thở một thật sâu; lúc bên ngoài kiệu đang một lão ông, lão bà đức cao vọng trọng, lẩm bẩm một chuỗi văn chú trừ tà và văn cầu phúc rõ ràng. Haizz!

Không còn chờ bao lâu nữa!

Trời ơi! Nàng đói meo cả ruột ! Đám liên quan ý định hành hạ nàng đến c.h.ế.t ? May mà hôm nay là nàng, một khỏe mạnh, ở đây, chứ nếu Đỗ Băng Nhạn thật sự gả đến, sợ rằng hành hạ đến mất nửa cái mạng !

Cuối cùng bên ngoài còn tiếng động nữa, chắc là tân lang sắp xuất hiện !

Sau đó là tục lệ đá cửa kiệu để uy hiếp.

Lý Ngọc Hồ nắm chặt hai nắm đấm, suýt nữa thì xé nát cái bàn chân to mang đôi giày trắng đá !

Một dải lụa đỏ đặt tay nàng, bà mối và nha đỡ nàng ngoài. Bị che kín mặt bằng khăn trùm đầu, Lý Ngọc Hồ phân biệt đông tây nam bắc, lẽ là do đói quá mà đầu óc choáng váng chăng! Xung quanh một đám ồn ào huyên náo đáng ghét! Tiếng pháo nổ đùng đoàng suýt nữa khiến nàng nhảy dựng lên tại chỗ!

Trời ạ! Đám cưới của nhà giàu! Nàng thể thấy tiền đồ của một màu u ám !

Loading...