Lên Nhầm Kiệu Hoa, Được Chồng Như Ý - Chương 36

Cập nhật lúc: 2025-08-11 09:16:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong rừng mai, Lưu Nhược Khiêm thổi tiêu, hòa cảnh xuân. Những trái mơ chín mọng đung đưa theo gió, tỏa hương thơm quyến rũ. Bên bàn đá, Tề Tam công tử cùng thê tử đang nhâm nhi thơm. Sau khi xác nhận nàng " vẻ" mang thai, Tề Tam công tử còn ép thê tử uống rượu nữa, trong lòng tiếc nuối vì ít nhất mười tháng tới sẽ thấy dáng vẻ say rượu đáng yêu của thê tử. Thật là nhớ nhung khôn nguôi!

Mấy ngày nay theo Thái quân, tuy chẳng thu kết quả gì nhưng Thái quân cố chấp, chỉ cần bà tin tưởng ai thì sẽ trọng dụng, ngay cả việc Phương đại thẩm cố ý chèn ép cũng thể lay chuyển ý nghĩ của Thái quân. Mà các quản sự thương hành nhanh mắt lẹ tay vội vàng bợ đỡ nàng.

Thật sự mà , nàng chút chịu nổi! Khó khăn lắm hôm nay mới tìm chút thời gian rảnh, thu trong Ký Sướng Tân Uyển bầu bạn cùng phu quân. Dù thế nào, nàng cũng dám kêu chán nữa ! Làm một "heo nái" chỉ chuyên sinh sản còn sướng hơn thương nhân nhiều! Trời ạ! Cái tên Kha Thế Chiêu nóng lòng "cùng việc" với nàng ! Ngay ngày mai!

"Ta nghĩ, buổi trưa sẽ cùng Thái quân dùng bữa, báo cho bà tin nàng mang thai." Thiên Lỗi nhướng mày hỏi ý kiến nàng.

"Nhanh quá đấy chứ? Ta còn ốm nghén."

"Mẹ sốt ruột đẩy Xuân Nha và bọn họ đây , nàng còn chê nhanh ư? Ta cứ nghĩ Thái quân chấp nhận phận mà cho rằng nàng vô sinh chứ!" Hắn nàng ăn những trái mơ xanh chua chát, sợ chua nhịn ăn, dáng vẻ đáng yêu hết sức.

Ngọc Hồ vội vàng pha một tách , mới : "Lạy trời, mới gả về một tháng mà phán vô sinh ! Bọn họ thật sự sợ sẽ c.h.ế.t bất cứ lúc nào đấy! Mà lòng Xuân Nha và Hương Bình đặt , chiêu các nàng , chịu khổ sẽ là Lưu ."

Lưu Nhược Khiêm khẽ ho một tiếng, tiếng tiêu lạc điệu, đột ngột ngưng bặt. Hắn lắc đầu trở ghế đá.

"Việc nhà của các ngươi, hà tất lôi ?"

Tề Thiên Lỗi lắc đầu.

"Bọn họ việc nhà của . 'Việc nhà' của chỉ cái đồ hũ giấm và cục cưng trong bụng nàng thôi." Hắn chỉ tay về phía ái thê, ngờ nàng cắn trúng, kêu rên một tiếng. "Nàng thấy ! là hũ giấm mà! Ta dám ý nghĩ phận? Cứ để Lưu tự hưởng thụ !"

"Ánh mắt của Lưu cao quá, phàm hoa thể lọt mắt ?" Ngọc Hồ . Một lãng tử phong lưu tiêu sái như Lưu Nhược Khiêm, gả cho thì khổ cả đời mất thôi! Là kẻ bất an thiên bẩm, phụ nữ nào giữ chân đây? Hơn nữa sợ c.h.ế.t khiếp những nữ tử si tình đến mức đeo bám! Phàm là những nữ tử tính chiếm hữu cao, ghen tuông, si tình, dịu dàng thuận tòng đều đủ sức khiến ba chân bốn cẳng bỏ chạy! dù là nữ tử tiêu sái đến , một khi sa lưới tình, mấy ai thể siêu thoát mà bất kỳ yêu cầu nào? Thế nên dám dây dưa tình ái.

" ! Thế nên tại hạ định sẽ bốn bể độc hành, cô độc một !"

"Đừng quên vị hôn thê do cha ở quê hương định!" Tề Thiên Lỗi đáp một câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/len-nham-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y/chuong-36.html.]

"Thôi !" Hắn phất tay, về chuyện đó. Rồi đổi giọng: "Ta đưa đứa bé Hoàng Cảnh Đường đó đến chỗ Thư đại nương."

Thế nhưng, đôi phu thê hề ý định bỏ qua cho , cả hai cùng chống cằm, bằng đôi mắt vô tội, đáp lời.

Thế , Lưu Nhược Khiêm đành đối mặt với chủ đề trốn tránh suốt bốn, năm năm qua.

"Cô gái đó sớm nên gả chồng sinh con ! Năm xưa chúng căn bản từng gặp mặt, chỉ vì lời cha mà định cả đời, ngay cả đính ước cũng , biến mất . Nói là vị hôn thê của e rằng quá đáng! Có thể đừng nhắc nữa ? Bây giờ điều quan trọng nhất là cải tạo phong cách Tề gia."

"Thế nhưng, nếu cô gái đó vẫn luôn đợi thì ? Chàng hai mươi tám ! Mà cô gái đó chắc hẳn năm năm còn trẻ nữa, thì ?" Ngọc Hồ lên tiếng bênh vực cho cô gái đó.

"Một phụ nữ si tình đến thế, tự nhiên trốn xa hơn nữa."

"Chàng sớm muộn gì cũng báo ứng thôi!" Ngọc Hồ bực bội .

Tề Thiên Lỗi ôm lấy eo thê tử.

"Đừng giận! Đừng giận! Chuyện tương lai để tương lai . Lưu , ngày mai sẽ khởi hành đến Huyện Đái Vân, cứ đưa thiếu niên đó cùng ! Hắn là một nhân tài, trong thời gian ngắn thể xóa bỏ hận ý của , đành để nguội lạnh một chút thôi! Kế hoạch tiếp theo nhờ cả !"

"Ơ! Lưu định ?" Ngọc Hồ trợn tròn mắt.

" ! Cũng đến lúc ! Không thể cứ để bọn chúng ngang ngược mãi ." Lưu Nhược Khiêm dửng dưng .

Ngọc Hồ bật dậy.

"... nhưng... , nếu ai đó hại Thiên Lỗi, hạ độc gì đó, thì đây?" Trong lòng nàng vẫn luôn lo lắng chuyện Thiên Lỗi từng hạ độc.

Tề Thiên Lỗi thở dài : "Nàng nên lo lắng cho bản ! Mẹ của con, cẩn thận giữ gìn sức khỏe đấy!"

Loading...