Kha Mẫu Đơn cũng hạng dễ đối phó, nàng như : "Biểu tẩu tài giỏi như , chắc hẳn chẳng bao lâu nữa sẽ vì thương hành mà bận rộn xoay sở xuể, vì vẫn thấy Hương Bình và Xuân Nha viện ? Cứ để các nàng giữ bổn phận mà chạy theo Lưu đại ca, thể thống gì đây!"
Hương Bình im thin thít dám gì, Xuân Nha nhịn lên tiếng: "Đường tỷ, Tam công tử từng đồng ý chuyện , ngay cả Thái quân và phu nhân cũng chỉ nhắc đến thôi. Tuy xuất từ gia đình đại phú, nhưng ít cũng là con nhà thư hương, gả chính thất cũng đủ tư cách , ? Chỉ cho phép tỷ chạy theo đàn ông, mà cho phép khác ngưỡng mộ Lưu đại phu ?"
Xem Xuân Nha cũng dạng .
Ngọc Hồ nhàm chán ngoài quan sát. Đây chính là bộ mặt của mấy cô tiểu thư nhà giàu, suốt ngày việc gì , chỉ chuyên cãi vã những chuyện vô bổ. Chỉ cần mục tiêu của các nàng là trượng phu của nàng, chuyện đều liên quan đến nàng. Còn Phương Tiểu Hồng cũng chẳng an phận, tuy đặc quyền ngang hàng với chủ nhân, nhưng hầu thì vẫn là hầu, tự giữ giới hạn, đằng cứ xem là tiểu thư, thật quá phận.
Cái phủ Tề gia , thì thật, nhưng nhân vật tạp nham quá! Nàng đang định tìm một nơi yên tĩnh để sạch lỗ tai, ngờ Hương Bình xích gần: "Tỷ tỷ! Thiếp sẽ tranh Tam công tử với tỷ , tỷ cho Hương Bình sống trong viện ?"
Ngọc Hồ nghiêng mặt, trầm ngâm một lát; cô gái xem cũng dùng thủ đoạn, nàng vốn tưởng nàng ngoan ngoãn, hóa là nhân cơ hội theo đuổi Lưu Nhược Khiêm. Khoan đến chuyện quân tử lòng thành cho khác, nàng cũng bụng đến mức bà mối Lâm, chỉ cần nghĩ đến việc Thiên Lỗi hai bộ mặt trong viện và ngoài viện nên để đám phụ nữ thấy, thì nàng nàng . Nơi là nơi duy nhất Thiên Lỗi thể thả lỏng, tự do. Mà Lưu Nhược Khiêm đến đây cùng Thiên Lỗi chơi đùa, ngoài ở đây sẽ mất hứng. Hơn nữa, nàng ngốc, cho một là đắc tội cả đám, hại mà chẳng lợi ai, nàng cần gì ? Ai "giữ chân" Lưu Nhược Khiêm thì tự tìm cách, nàng mới thèm dây dưa với bọn họ!
Trực tiếp từ chối Hương Bình, nàng sắc trời, quyết định thèm quan tâm đến đám tiểu thư nữa. "Ta xem bệnh tình của tướng công nhà đây, các nàng cứ ở đây trò chuyện nhé! Ta sẽ tiễn khách , các nàng cứ tự nhiên. Hỷ Nhi, hầu hạ ."
Nha cận gật đầu, nàng liền lẻn phòng. Nàng phát hiện thật sự hợp để ở cùng phụ nữ, thể chịu nổi cái kiểu chua ngoa cay nghiệt đó. Cũng thể vì Tề Thiên Lỗi tuy địa vị cao nhưng thực quyền, nên liên lụy khiến nàng – vị thiếu phu nhân – chẳng ai tôn trọng, ai nấy đều mà giấu d.a.o trong lời ! Nếu Băng Nhạn gả đến đây, e là bọn họ nuốt sống mới lạ! Một nữa, Ngọc Hồ khẳng định quyết định của là đúng đắn.
"Trên dấu vết châm cứu." Ngọc Hồ đẩy chăn xuống ngang eo, một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại lướt dọc theo cơ n.g.ự.c phẳng lỳ của . Phía tuy là cơ bắp cuồn cuộn, nhưng cũng chẳng là mỡ thừa lùng nhùng lèo nhèo. Mỗi thớ cơ đều săn chắc, co duỗi mạnh mẽ, giống như lão cha nàng mới qua tuổi tứ tuần bụng phệ một đống mỡ thừa. Nàng tò mò về cơ thể đàn ông, bởi vì ai với nàng rằng khi thấy cơ thể trượng phu thì giả bộ ngượng ngùng e thẹn, cho nên nàng cũng đương nhiên mà thẳng. Chỉ cần cơ thể của những đàn ông khác ngoài trượng phu là , còn vợ chồng, từng mật mà vẫn cho , thì thật vô lý. Haizz! Đều chiếm tiện nghi , xem trượng phu thì đúng là khó thật!
Tề Thiên Lỗi vòng tay ôm lấy eo nàng, ánh mặt trời chiếu rọi căn phòng ngập tràn màu bạc, xuyên qua màn sa, thể thấy rõ mồn một vẻ của nàng, thu trọn đáy mắt.
"Phải đó! Y thuật của Lưu lợi hại thật."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/len-nham-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y/chuong-16.html.]
"Này!" Nàng đánh n.g.ự.c một cái.
"Giận ?" Hắn hôn môi nàng, hết đến khác.
"Sẽ ngày chịu nổi cái kiểu đánh lảng với mà bóp c.h.ế.t ." Nàng kéo một lọn tóc dài, quấn lên cổ , ánh mắt đầy vẻ đe dọa.
Tề Thiên Lỗi khẽ. Hắn lật đè nàng xuống , một tay khẽ chạm chóp mũi xinh xắn của nàng.
"Nói , gả Tề gia năm ngày , nàng suy nghĩ gì về nơi ?"
"Hào môn phủ sâu, một lũ quái dị và đáng ghét."
"Tệ đến ư?"
Rõ ràng là đồng quan điểm, bật ! Lồng n.g.ự.c rung động áp sát cơ thể trắng nõn của nàng. "Nàng ? Nàng thông minh, đợi nàng học chữ hơn nữa, thiên hạ đừng là nữ tử nào sánh bằng nàng, mà ngay cả nam tử cũng kém xa."
"Nói bậy, ở Dương Châu chúng một đại mỹ nhân công nhận, ai sánh bằng nha."
"Không nàng ? Đỗ Băng Nhạn tiểu thư."
"Ưm... ừm... ... chỉ thế!" Ngọc Hồ chớp mắt lia lịa, hít một : "Mấy lời đồn đại về là tin đồn, giả thôi. Còn một tiểu thư khác là đại gia khuê tú chuẩn mực, cái gì cũng , tính tình dịu dàng như ánh trăng, dung mạo càng như tiên nữ giáng trần, đảm bảo gặp sẽ đá sang một bên, nàng mê hoặc đến thất hồn lạc phách."
Nàng cố gắng diễn thuyết như , đổi chỉ là ánh mắt như của trượng phu. Hắn chống tay lên đầu, một tay vuốt ve khuôn mặt nàng.