Lên Nhầm Kiệu Hoa, Được Chồng Như Ý - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-08-11 09:07:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

, chuyện vẫn đến lượt nàng đưa ý kiến.

Ngoài việc nghĩ những vấn đề viển vông , nàng là thiếu phu nhân thì gì. Chắc hẳn điều gì đó nàng cần chứ? Chỉ là vì vẫn trong thời gian tân hôn nên mới để nàng nhàn rỗi ?

Nếu con gái nhà giàu đều gì, thì họ phát điên vì buồn chán cơ chứ? Đã là ngày thứ tư ! Nàng thiếu phu nhân Tề gia bốn ngày ! Thế mà nàng cảm thấy như trải qua bốn năm, buồn chán đến mức chỉ thể nghịch ngợm ngón tay !

Phu quân của nàng dường như thật sự bệnh; bởi vì mỗi sáng sớm và tối muộn đều chuyên trách mang thuốc đến cho uống. Thế nhưng như bệnh nhân bình thường mà cứ giường cả ngày, ngược lúc ngay cả nàng cũng tìm thấy bóng dáng . Tề Thiên Lỗi ngày càng khiến nàng thêm nghi hoặc!

Bên trong "Ký Sướng Tân Uyển" đáng chiêm ngưỡng, mỗi nơi đều đủ để tiêu khiển cả ngày mà chán. Vì bốn ngày nay nàng ít khi ngoài khu vườn, dĩ nhiên cũng sợ cẩn thận lạc đường sẽ khác chê. Lúc , nàng đang dạo bước trong rừng mai, hoa mai cuối tháng ba tàn sớm, nhưng điều đáng để mắt đến là những quả mơ xanh trĩu cành, khiến nàng chảy nước miếng đầy đất! Khoảng mười mấy ngày nữa, đợi những quả mơ đủ chín, là thể hái xuống muối thành mơ ngâm mật để ăn. Đủ cho nàng ăn mấy năm !

Nàng nhịn hái một quả mơ, khẽ cắn một miếng, chua đến mức nổi da gà khắp ... Ưm! Thật ghiền! Không còn cách nào khác, từ nhỏ nàng thiện cảm đặc biệt với những món ăn chua chua ngọt ngọt chát chát.

"Nàng thích ăn mơ ?"

Tiếng yên lặng xuất hiện phía lưng nàng giật , suýt nuốt cả hạt; trong khi một đôi tay lúc nào cũng thích ôm lấy eo nàng vòng lên. Nàng tựa một lồng n.g.ự.c ấm áp.

Tề Thiên Lỗi đúng là tố chất ma! Hắn chẳng phát tiếng động nào, cứ luôn xuất hiện lưng, khiến nàng giật mấy bận.

“Chàng xuất hiện nhanh thế?” Nàng nuốt vội miếng trái cây chua chát trong miệng, nhả hạt mới thể cất lời.

“Nàng thích thấy ?” Hắn với giọng điệu đáng thương.

Hắn đúng là cách khơi gợi lòng trắc ẩn của nàng! Nàng đối mặt với : “Hay là hỏi ngoài? Rồi bỏ mặc ở đây như một oán phụ ?”

Hắn khẽ mổ đôi môi đỏ mọng của nàng, Tề Thiên Lỗi vùi mặt mái tóc mềm mại của nàng, khẽ, giọng trầm ấm : “Chẳng oán phụ nào tự tìm vui thế . Nàng thích ăn mơ ? Dưới hầm chứa trong kho hơn chục thùng mơ ngâm đường hoa quế đấy, ăn vụng vài miếng ?”

“Thật ? là ăn vụng?” Nàng ngờ vực. “Chẳng lẽ mơ còn ăn ?”

Hắn chuyển sang nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, nháy mắt với nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/len-nham-kieu-hoa-duoc-chong-nhu-y/chuong-10.html.]

“Ăn vụng mới cái thú chứ! Thật sự mà sai bưng cả một đĩa lớn thì còn gì là hương vị nữa? Đi thôi!”

Cái tên ! Ngọc Hồ lườm nguýt lên trời. mà, xem cũng là nghĩ cho sở thích của nàng, thì cứ chiều ! Vội vàng rời khỏi Tân Uyển, khi rẽ sang phía kho chứa ở phía Tây, nàng lạnh trông thấy Thái quân đang dạo Cầu Cửu Khúc ở đằng xa; bà lão đang vui vẻ về phía bọn họ, mỉm gật đầu với nàng. Ngọc Hồ lúng túng gật đầu, nhưng Tề Thiên Lỗi kéo mất hút ở góc cua. Kiểu hành động trang trọng thế , Thái quân sẽ nghĩ thế nào đây?

mà, lo lắng khi thấy từng thùng mơ ngâm đường thơm ngọt hấp dẫn liền tạm thời vứt chín tầng mây, nàng cùng Tề Thiên Lỗi bệt xuống đất, ăn một cách ngon lành.

“Làm vợ thì những gì?”

Tề Thiên Lỗi đút cho nàng ăn một loại mơ hương vị khác mới : “Sinh con.”

“Thật ?” Ngọc Hồ ngây . “Chỉ lợn thôi ư? Đây là giá trị vĩ đại duy nhất của Tam thiếu phu nhân Tề gia ?”

“Đương nhiên .” Hắn nhún vai : “Nếu chết, nàng sẽ bồi dưỡng để trở thành đương gia chủ mẫu, khi Thái quân và mẫu còn quản chuyện gia đình nữa, Tề gia sẽ do nàng nắm giữ.”

Nghe cứ như chuẩn hậu sự xong xuôi , nàng vô cùng thích điều !

“Chàng c.h.ế.t đến ? Bệnh của hết cứu ư?”

Tề Thiên Lỗi bỗng nhiên trừng mắt chằm chằm nàng, ánh mắt sáng rực: “Nàng vẫn luôn mong sớm ngày lìa đời, để nàng giải thoát ?” Giọng điệu và thần thái nghiêm túc của khiến sợ hãi.

Lúc , toát một khí thế bẩm sinh; vì thường thấy nên càng thêm đáng sợ.

“Ta sẽ vì lợi ích của bản mà thật lòng nguyền rủa ai đó chết, nhưng nếu kẻ vì lý do nào đó mà cố vẻ thần bí để trêu chọc khác, thì cũng thể tha thứ !” Ngọc Hồ gay gắt đáp trả một đòn. Đôi mắt láu lỉnh của nàng đối diện với hề né tránh.

Hắn khẽ, dễ dàng bỏ qua sự đối đầu , thuận thế ôm nàng lòng, khẽ hôn một cái. “Tiểu nữ nhân, trêu chọc khác chỉ một , ?”

Tim Ngọc Hồ khẽ run lên, trực giác mách bảo đây là một chủ đề nguy hiểm. Nàng thoát khỏi vòng tay , ngờ ôm càng chặt, vùi mặt tai nàng, thì thầm: “Á chà! Ta cởi giày của nàng để đặt mấy đứa nhóc !”

“Chàng… đúng là vô liêm sỉ!” Lần , nàng dùng sức đẩy ngã sang một bên, nhanh chóng dậy chạy khỏi hầm, mặc kệ tiếng đáng ghét đang vẳng từ phía ! Hắn quả thật còn thô lỗ hơn cả lũ đàn ông thô lỗ ngoài chợ! Ôi! Trời ơi! Nàng vội vàng che kín hai má, để bất kỳ ai thấy khuôn mặt đỏ bừng của ! Ông trời thật sự nên trừng phạt cái sự vô liêm sỉ của cho mấy chuyện “ xa” mới !

“Ôi! Băng Nhạn, đang định tìm con đây!”

Loading...