Sau khi Hoắc Uyên đến, ông trực tiếp đến mặt Phó Tư Hành, chủ động đưa tay : " là hậu sinh đáng gờm, Phó tổng, con mắt tinh tường lắm.”
Thấy Hoắc Uyên khen Phó Tư Hành, Ôn Cẩn Ngôn và Ôn Nhạc Dao đều chút phục.
“Hoắc , những viên đổ thạch mà trai mua, chắc chắn giá trị cao hơn những viên của Phó tổng.” Ôn Nhạc Dao .
Hoắc Uyên liếc tám tảng đá mà em Ôn gia mua, khẽ nhíu mày: "Bây giờ cắt đá xem kết quả !”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Ôn Nhạc Dao lập tức gật đầu.
Sau khi thợ cắt đá đến, ông bắt đầu cắt những viên đổ thạch mà em Ôn gia mua.
Khóe môi Ôn Nhạc Dao nhếch lên một nụ tự tin, những viên đổ thạch mà cô bảo trai mua, ít nhất ba khối là báu vật đắt giá.
Sau khi tảng đá đầu tiên cố định, thợ cắt đá thành thạo khởi động máy.
Lưỡi cắt từ từ ăn đá, cắt một nhát thấy một vệt xanh lục. Ôn Nhạc Dao lập tức ném về phía Ôn Sương một ánh mắt khiêu khích: "Chị gái, chị thấy , đây mới gọi là mắt hàng.”
Ôn Cẩn Ngôn mặt mày tự hào : "Em gái đúng là lợi hại.”
Khi đá vụn rơi xuống, một mảng ngọc bích khá trong suốt hiện , những xem xung quanh đều khen em Ôn gia mắt .
Tuy nhiên, khi việc cắt đá sâu hơn, màu xanh lục mới xuất hiện đột nhiên biến mất.
Cắt sâu hơn nữa, tất cả đều là đá thường giá trị.
Nụ mặt Ôn Nhạc Dao lập tức cứng đờ, cô lập tức chỉ khối thứ hai: "Trong khối chắc chắn !”
Tuy nhiên, bảy khối tiếp theo cũng ngoại lệ, một khối nào cắt báu vật.
Ôn Nhạc Dao thể tin nổi mà lắc đầu: "Không thể nào, tại như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-89.html.]
“Tám tảng đá cắt một ít phỉ thúy vụn, giá trị đến một vạn.”
Lời của Hoắc Uyên dứt, Ôn Nhạc Dao và Ôn Cẩn Ngôn suýt nữa ngất .
Hốc mắt Ôn Nhạc Dao trào nước trong suốt, cô cắn chặt môi, bướng bỉnh cho nó rơi xuống. Cô cảm nhận ánh mắt của những xung quanh như những lưỡi d.a.o sắc bén, cô khó chịu vô cùng, chỗ để trốn.
“Tám tảng đá mà và trai mua đều cắt báu vật, tin ba khối đá vỡ mà Ôn Sương mua thể cắt cái gì!”
Hoắc Uyên về phía Phó Tư Hành và Ôn Sương: "Đá của hai vị, mở ngay bây giờ ?”
Phó Tư Hành gật đầu: "Có thể.”
“Phó tổng vẫn là đừng mở thì hơn, kẻo mất mặt giống như em Ôn gia.”
“Đổ thạch thật đúng là kinh tâm động phách, đổi khôn lường.”
Thợ cắt đá bắt đầu cắt tảng đá đầu tiên mà Phó Tư Hành mua.
Ôn Nhạc Dao và Ôn Cẩn Ngôn duỗi dài cổ sang.
Ngay khoảnh khắc lưỡi cắt tiếp xúc với mặt đá, vài tia lửa mỏng manh b.ắ.n .
Khi lưỡi cắt từ từ sâu , đá vụn rào rạt rơi xuống, như đang vén lên một tấm màn che bí ẩn.
Ban đầu, lộ vẫn là chất đá gì đặc biệt.
“Ha ha ha, mà, bề mặt tảng đá xí như , bên trong thể báu vật , chắc ba tảng đá , đến một vạn cũng đáng!”
Ôn Nhạc Dao trong lòng cân bằng hơn một chút.
Những xem xung quanh cũng nhịn mà phá lên.