“Hai con các cần , đúng là đồng ý lắm.” Phòng Nhị Hà bất đắc dĩ .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn thắc mắc hỏi: “Vì ạ, cha?”
Phòng Nhị Hà : “Mười ngày chúng mới định tiền công, bây giờ tăng, tuy rằng nhận tiền bây giờ sẽ vui. mà, cứ như mãi thì ? Mười ngày tăng lương, lượng công việc nhiều lên cũng tăng lương nữa ? Lỡ như nào chúng tăng thì ? Chẳng trong lòng họ sẽ sinh oán hận ?”
Phòng Ngôn suy ngẫm lời Phòng Nhị Hà , gật gật đầu, bảo: “Vẫn là cha nghĩ xa.”
Phòng Nhị Hà thở dài một : “Đâu cha nghĩ xa, chẳng qua là đây từng chịu thiệt thòi về mặt , giống như tên tiểu công lúc ... Ai, nhắc tới nữa.”
Nhắc tới chuyện cũ, lòng Phòng Nhị Hà vẫn thoải mái cho lắm.
Phòng Ngôn vẻ mặt chút u uất của Phòng Nhị Hà, vội : “Cha, chuyện xảy đây chắc là chuyện . Ít nhất cha rút kinh nghiệm giáo huấn từ thất bại, vận dụng việc buôn bán hiện tại, chúng sẽ bớt nhiều đường vòng, thể là chuyện đáng mừng mà. Cha đúng ?”
Quả nhiên, Phòng Nhị Hà Phòng Ngôn xong, khóe miệng dần dần nở nụ . Vui mừng với Vương thị: “Xem nhiều sách vẫn lợi, bà xem Nhị Ni nhi giờ hiểu nhiều đạo lý hơn , thấy Đại Ni nhi cũng nên bớt thêu thùa , thêm chút sách mới .”
Vương thị cũng gật gật đầu: “Ông . Lát nữa sẽ với Đại Ni nhi một tiếng.”
Phòng Ngôn xen mồm : “Cha , con thấy chỉ tỷ tỷ thêm sách, mà cha cũng nên thêm sách nữa. Chuyện ăn nhà nhất định sẽ ngày càng lớn, đến lúc đó cha cần tự động tay, nhưng việc sổ sách, ăn buôn bán, ký kết giao kèo với đều cần cha lo liệu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-71.html.]
Vương thị : “Đó cũng là chuyện cha con lo, cần.”
Phòng Ngôn phản bác: “Sao cần chứ, các ca ca học hành giỏi giang như , đều thi đậu thư viện Sương Sơn, chừng còn quan. Mẹ đến lúc đó còn thể cáo mệnh. Nhà lúc đó ở nhà cao cửa rộng, quản lý việc trong nhà, bận rộn lắm đấy.”
“Làm quan? Cáo mệnh?” Vương thị kinh ngạc, đó liếc Phòng Nhị Hà: “Ông xem Nhị Ni nhi nhà kìa, còn lòng tin hơn cả hai ca ca nó nữa, đến cả cáo mệnh cũng . Đó đều là chuyện trong phim kịch, dân quê chúng nào dám mơ tưởng mấy chuyện đó.”
Phòng Nhị Hà cũng coi lời Phòng Ngôn là thật, nhưng nghĩ đến chuyện ăn nhà quả thật sẽ ngày càng lớn, lòng cũng nóng lên, : “Chúng khoan hãy chuyện ca ca con quan , nhưng mà, thêm sách cũng . Ta và con đều ghi nhớ .”
Phòng Ngôn bộ dạng tin của cha , thầm nghĩ, mặc kệ cha tin , Phòng Đại Lang nhất định sẽ thi đậu. Kiếp thể thi đậu, kiếp khởi điểm cao hơn, càng thành vấn đề.
Nghĩ đến mục đích tới đây, nàng sang chuyện khác: “ cha, cha nên luôn tăng tiền công con cũng đồng ý. Chỉ là, hiện giờ gói bánh bao và màn thầu nhiều, các thím cũng mệt. Con một ý , cha .”
Mỗi cô con gái nhỏ đều thể đưa ý kiến , Phòng Nhị Hà nàng cũng nghiêm mặt : “Con . Cha .”
“Cha, , con và đại tỷ tuy buổi sáng dậy trễ, nhưng con cũng cha buổi sáng ngày càng dậy sớm hơn. Cha thương con gái, chúng con dậy quá sớm, nhưng con gái cũng thương cha . Hay là, buổi sáng chúng cũng tìm đến phụ giúp , cũng cần ai khác, tìm thúc Phòng Nam và thúc Phòng Bắc là . Như , chúng thể gộp tiền công của hai thúc tiền công của hai thím.”
Phòng Ngôn nghĩ, thêm hai đàn ông khỏe mạnh, tốc độ chắc chắn sẽ nhanh hơn.
Vương thị Phòng Ngôn , hề nghĩ ngợi, liền bảo: “Không cần, cha mệt, chỉ là dậy sớm một lát, buổi chiều về nghỉ ngơi một chút là .”