Phòng Nhị Hà Vương thị hỏi cũng bắt đầu khẩn trương theo, : “Ta xem trạng thái nó khá , gần một năm nay nó đều là trạng thái như . Không chuyện nhiều, cũng chơi đùa. Nhìn cũng phong phạm của Đại Lang lúc . Sâm ca nhi thì càng trầm mặc ít lời, một câu cũng .”
Nghe Phòng Nhị Hà , tâm tình Vương thị vẫn hề thả lỏng, chút sầu lo : “Thời tiết nóng như , cũng Nhị Lang ở bên trong thế nào.”
Phòng Nhị Hà an ủi : “Chắc là việc gì, rốt cuộc Nhị Lang nhà chúng đều tham gia một thi, đây là thứ hai. So với kinh nghiệm hơn.”
Vương thị : “Ừm, hy vọng là thế.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Bất quá, cứ như , Phòng Nhị Hà cũng vẫn là chút yên. Ở trong nhà vài ngày, mắt thấy còn ba ngày Phòng Nhị Lang mới , Phòng Nhị Hà vẫn là xe ngựa phủ thành chờ Phòng Nhị Lang.
Mấy ngày nay, Phòng Ngôn cũng nhàn rỗi. Nàng đang quy hoạch xây dựng xưởng đồ hộp. Đối với chuyện thi cử của nhị ca, nàng giống cha lo lắng.
Không vì cái gì, nàng tổng mơ hồ thể cảm giác , nhị ca nàng thể thi đậu. Gần đây nhị ca nàng cho cảm giác chính là một bộ phi thường đáng tin cậy, thấy chính là thể thi đậu. Bất quá, lời như nàng dám , sợ một việc liền linh.
Dù , khi thi, nàng còn cho nhị ca cùng Phòng Sâm uống một ít nước linh tuyền.
Tuy rằng Phòng Sâm còn lớn hơn nàng một chút, nhưng thế nào cũng là Phòng gia, là nàng lớn lên. Huống hồ phẩm tính cực hảo, nếu là thật sự thể thi đậu, cũng coi như là hỉ sự. Chỉ Phòng gia thôn đều phát triển, bộ gia tộc bọn họ mới thể phát triển lớn mạnh.
Sau khi Phòng Nhị Hà phủ thành, Phòng Ngôn trực tiếp dọn đến chính viện ở. Mẹ nàng gần nhất quá lo lắng cho nhị ca, trạng thái lắm.
Chỉ là nghĩ tới, nguyên lai lúc cha nàng ở nhà, nàng lo lắng đều treo ở mặt, mỗi ngày cùng cha nàng than thở. Chính là, từ khi cha nàng phủ thành, nàng ngược bình tĩnh xuống. Phòng Ngôn thật sự chút ngạc nhiên, vì thế nhịn hỏi: “Mẹ, lo lắng nhị ca ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-562.html.]
Vương thị một bên thêu hoa một bên : “Như thế nào lo lắng? Bất quá, cha con phủ thành chiếu cố nhị ca con , ông ở, yên tâm.”
Phòng Ngôn rốt cuộc minh bạch, thì là, nàng cảm thấy cha nàng trở , ai chiếu cố nhị ca, cho nên mới sốt ruột. Chờ cha nàng phủ thành, nàng liền nóng nảy. Trách trạng thái nàng kém như , cha nàng vẫn phủ thành, chắc là nhận .
Chỉ cần nàng lo lắng nhị ca là , Phòng Ngôn nhắc tới chuyện khác: “Mẹ, đừng thêu nữa, cho mắt, nghỉ ngơi một lát . Chúng xem chuyện khác. Con nghĩ ở phụ cận thôn chúng cất cái xưởng. Mẹ cảm thấy ở nơi nào thì ?”
Vương thị ngạc nhiên hỏi: “Không đang ở hậu viện nhà chúng ? Chỗ đó lớn mà, con nghĩ ở thôn chúng cất xưởng?”
Phòng Ngôn : “Tự nhiên là bán bên ngoài, cho nên cất xưởng.”
Vương thị dùng một lúc lâu mới tiêu hóa chuyện nữ nhi . Sau đó bà liền bắt đầu suy nghĩ nơi nào cất xưởng thì , bởi vì, chỉ cần là chuyện nữ nhi thì gì là . Cho dù bà phản đối cũng vô dụng. Hơn nữa, sự thật chứng minh, quyết định của nữ nhi bà thường sẽ sai.
“Ta cảm thấy đối diện nhà chúng khá a, núi còn trồng cây ăn quả, cũng thuận tiện.” Vương thị thể nghĩ đến địa phương, đầu tiên chính là phụ cận nhà .
Phòng Ngôn tán đồng : “Vâng, con cũng nghĩ giống . Cũng cảm thấy đối diện nhà chúng . Chỗ gần Cao gia thôn, một mặt giống nhà chúng , dựa núi. Như , chúng đem luôn khối núi mua .”
Vương thị gật gật đầu, : “ , gần một ít, nhà chúng cũng thể trông chừng .”
Phòng Ngôn : “Vậy , chúng liền mua đất ở đó.”