Đồng Cẩm Nguyên xuống, thấy bốn phía , nhịn lấy đồ vật đặt ở trong tay áo . Giờ khắc , thể cảm giác , thứ đồ sắp mồ hôi tay ướt.
Hai mấy câu, Phòng Ngôn phát hiện Đồng Cẩm Nguyên hôm nay chút thất thần, tò mò hỏi: “Đồng đại ca, đang nghĩ gì ?”
Đồng Cẩm Nguyên chút khẩn trương : “Không nghĩ gì…… Ta……”
Phòng Ngôn Đồng Cẩm Nguyên, nghi hoặc hỏi: “Ừm?”
Đồng Cẩm Nguyên nghĩ nghĩ, từ trong tay áo lấy một cây trâm gỗ, đưa cho Phòng Ngôn.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Tặng cho , thích .”
Phòng Ngôn cúi đầu thoáng qua, từ lòng bàn tay Đồng Cẩm Nguyên cầm lấy cây trâm gỗ, đưa ánh sáng , tán dương: “Hoa văn bên thật xinh a, là hoa ngọc lan ?”
Đồng Cẩm Nguyên gật gật đầu, : “ , là hoa ngọc lan.”
Phòng Ngôn trong chốc lát, cầm lấy tới ngửi ngửi, : “Đây là gỗ trầm hương ? Thơm quá. Đồng đại ca, đây là tự tay ?”
Nói , Phòng Ngôn về phía Đồng Cẩm Nguyên.
Đồng Cẩm Nguyên chút thẹn thùng, : “Ừm, là tự tay điêu khắc. Không thích ? Nếu thích, nơi còn một cây bộ diêu mua.” Nói , Đồng Cẩm Nguyên liền từ trong tay áo lấy một cái hộp nhỏ.
Phòng Ngôn , đem cái hộp nhỏ cũng cầm đây, mở , “Cộp” một tiếng, đem hộp đậy . Sau đó đem cây trâm gỗ đưa cho Đồng Cẩm Nguyên.
Đồng Cẩm Nguyên cho rằng Phòng Ngôn thích, chút thất vọng, ngờ Phòng Ngôn : “Cài lên cho , Đồng đại ca.” Vừa lúc hôm nay Phòng Ngôn cũng cài bất cứ thứ gì đầu.
Đồng Cẩm Nguyên cảm giác tâm tình của như tàu lượn, cầm cây trâm chậm rãi cài lên cho Phòng Ngôn.
Cài xong, Phòng Ngôn hỏi: “Đẹp ?”
Đồng Cẩm Nguyên : “Ừm, .”
Phòng Ngôn bộ dáng Đồng Cẩm Nguyên, hộp gỗ nhỏ trong tay, : “Cả hai đều thích, đều cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-561.html.]
Đồng Cẩm Nguyên bộ dáng nghịch ngợm của Phòng Ngôn, : “Hảo.”
Vốn dĩ cả hai món đều là chuẩn đưa cho nàng. Nàng đều thích, thì quá . Cúi đầu đồ đeo bên hông Phòng Ngôn, ngọc bội đeo bên hông , Đồng Cẩm Nguyên trong lòng động.
“Ngôn tỷ nhi, túi tiền của cũ .”
Phòng Ngôn đang cây bộ diêu, ngẩng đầu lên liếc Đồng Cẩm Nguyên một cái. Hắn túi tiền cũ, nữa? Giặt giặt là , hoặc là tìm cái mới.
Chờ đến ánh mắt Đồng Cẩm Nguyên về phía túi tiền bên hông nàng, Phòng Ngôn lúc mới hiểu ý : “Đồng đại ca, là trúng cái túi tiền của ?”
Đồng Cẩm Nguyên mím môi, chút rối rắm, .
Phòng Ngôn : “Được , Đồng đại ca, hôm nào cho một cái, thích hoa văn gì?”
Đồng Cẩm Nguyên : “Chỉ cần là , đều .”
Lời của Đồng Cẩm Nguyên thể nghi ngờ một nữa Phòng Ngôn cảm thấy phi thường vui vẻ.
……
Không quá mấy ngày, liền đến thời gian thi Hương. Cả nhà Phòng Nhị Hà đều khẩn trương chuẩn cho kỳ thi . Lần trừ bỏ Phòng Nhị Lang, Phòng Sâm cũng thi.
Phòng Sâm thi trúng tú tài, đây là đầu tiên tham gia thi Hương. Phòng Bắc bởi vì ăn, cũng tương đối yên tâm về Phòng Nhị Hà, cho nên liền trực tiếp đem con trai gói ghém gửi đến nhà Phòng Nhị Hà.
Phòng Nhị Hà mang theo Phòng Nhị Lang cùng Phòng Sâm hai phủ thành.
Tối ngày đưa trường thi, Phòng Nhị Hà bảo phòng bếp một ít đồ ăn ngon. Sau đó chuẩn cho bọn họ một ít thức ăn. Ngày hôm , liền đưa hai trường thi.
Những việc Phòng Nhị Hà một , cho nên phi thường quen thuộc. Nội tâm cũng đặc biệt khẩn trương kích động. Chờ đưa hai bọn họ , ông trực tiếp về nhà. Dù hai đứa nhỏ ở trường thi chín ngày bảy đêm, ông ở phủ thành đợi cũng việc gì . Trong nhà bà xã còn đang mang thai, càng thêm cần ông chiếu cố.
Về đến nhà, Vương thị liền khẩn trương hỏi Phòng Nhị Hà, ví dụ như: “Nhị Lang nó mang đồ ăn đủ , tâm tình nó thế nào?” vân vân.