Làm Ruộng Khiến Người Làm Giàu - Chương 56: Học phí kếch xù
Cập nhật lúc: 2025-11-11 00:49:01
Lượt xem: 73
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi đến buổi trưa, khách bắt đầu đông lên, nhiều công ở huyện thành đến đây ăn cơm.
Buổi sáng thường dậy sớm, mang theo một ít lương khô và nước từ nhà đến huyện thành việc. Bữa trưa ai cũng ăn một bữa tử tế, để sức việc.
Có thấy cửa Quán Rau Dại vô cùng náh nhiệt, còn cho ăn thử. Nghe mấy ngày nay mới khai trương, còn ưu đãi. Cho nên liền xem thử.
Vừa thấy ở đây đủ loại bánh bao và màn thầu, cái nào cũng to hơn nhà khác, giá cả cũng tương đương, nên họ liền gọi một ít ăn. Huống hồ còn canh miễn phí, ăn thêm một phần gỏi dưa, mấy văn tiền là thể ăn no.
Không ngờ, ăn một liền nghiện luôn. Bánh bao rõ ràng là từ rau dại bình thường, nhưng hương vị ngon lạ, ăn cảm thấy cả khoan khoái, mệt mỏi dường như tan biến. Canh cũng ngon, còn gỏi dưa, ăn sảng khoái cả .
Những công , phàm là ăn một , cơ bản đều sẽ thứ hai. Dù cũng sảng khoái, ngon miệng, giá cả chăng.
Đặc biệt là khi họ phát hiện, ăn xong chỉ giải mệt, mà buổi chiều việc cũng còn mệt mỏi như nữa! Quả thực là quá thần kỳ!
Ngay từ đầu còn phát hiện là do ăn cơm ở đây, dần dần, đều nhận .
Có cũng tò mò rốt cuộc đây là như thế nào, Phòng Nhị Hà mỗi đều mang nụ hiền hậu giải thích: “Rau dại nhà chúng hái ngoài đồng, mà là tự nhà tỉ mỉ trồng. Hạt giống là do một vị đạo sĩ qua đường cho, nước tưới rau là lấy từ nước suối núi…”
Những lời đương nhiên là lý do bàn bạc kỹ ở nhà, dù nhà bọn họ cũng ở gần núi, nhà cũng thường xuyên lên núi, là trồng bằng nước suối núi cũng ai thật .
Rất nhiều xong, cũng đều lộ vẻ khâm phục, cũng cảm thấy rau dại mọc ở bờ ruộng mà đem bán thì cũng là lý. Rau dại bán ở chợ tuy rẻ, nhưng dù cũng là buôn bán vốn. rau dại của Quán Rau Dại là rau dại miễn phí ven đường, mà là tự trồng. Nghĩ đến đây, cũng cảm thấy rau dại đắt nữa…
May mắn là Vương thị nhất thời nổi hứng, nhân lúc giờ Tỵ việc gì nhào thêm một ít bột, nếu buổi trưa khi đủ bán. Mãi đến giờ Mùi (1-3h chiều), khách mới dần dần vãn. Bọn họ bán gần hết đồ thì đóng cửa, cả nhà ăn một bữa cơm.
Sau khi ăn xong, Phòng Nhị Hà vốn định tìm trường học, nhưng Phòng Ngôn cho ông nàng hỏi thăm rõ ràng, nên họ cũng nữa, trực tiếp về nhà.
Chờ đến buổi tối cơm nước xong, cả nhà với tính toán thu nhập ngày hôm đó.
Tính toán xong, đều sững sờ.
Màn thầu bán hơn 300 cái, đặc biệt là màn thầu bột thô bán hơn 200 cái, màn thầu bột tinh bán ít hơn, chỉ đến 100 cái. Tổng cộng mang sáu bảy mươi cân rau củ cũng bán hết, trong đó gỏi dưa trộn hơn 20 cân, còn đều bán buổi sáng. Cộng thêm Phòng Nhị Hà bán một ít đồ thủ công, doanh thu ngày hôm đó thế mà hơn một lạng bạc, trừ nguyên vật liệu, trừ phí nhân công, cũng còn lãi một lạng bạc.
Thu nhập thật sự quá cao!
Đồ của nhà họ giống với nhà khác, thể nhiều cửa hàng chỉ đông khách lúc mới khai trương. đồ của nhà họ là càng ăn càng thấy ngon. Ban đầu thể nhiều tiêu tiền cho rau dại, nhưng ăn vài sẽ bỏ .
Đây mới chỉ là bắt đầu mà cao như , khi quen ăn đồ ăn nhà họ, nhất định sẽ càng ngày càng đông. Dù cũng là đồ vật linh tuyền nuôi dưỡng, khác hẳn với đồ bình thường.
Hơn nữa, hiện tại còn bán giá tương đối rẻ, qua mấy ngày giá rau dại sẽ tăng lên. Đến lúc đó, một ngày ít nhất cũng thể kiếm một lạng bạc. Giống như thời gian ở trấn , cũng là vì danh tiếng tạo dựng , giá cả đồ ăn cũng cao lên, cho nên mỗi ngày mới thể kiếm bốn 500 văn. Như , một tháng sẽ ba bốn mươi lượng bạc!
Thư viện Sương Sơn gì đó, chỉ cần thể thi đậu, chẳng là thể học !
Mọi mặt đều lộ rõ vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng, đây thật sự là quá , mức sống của bọn họ sắp nâng cao. Chỉ là, tính như , nhà họ kiếm nhiều tiền hơn, nhưng hình như tiền thuê cửa hàng của Tôn Bác vẫn trả …
Khi Phòng Đại Lang đề cập đến điểm , Phòng Nhị Hà : “Đại Lang, cần lo lắng, cha là thích chiếm tiện nghi. Cha sớm nghĩ , nếu một năm, tiền lãi đủ 80 lạng, chúng sẽ đưa cho Tôn thiếu gia 80 lạng. Nếu nhiều hơn 80 lạng, chúng sẽ chia theo tiền lãi. Tóm , đối với chúng , chúng cũng thể ơn.”
Vừa Phòng Nhị Hà , Phòng Đại Lang lên, chắp tay : “Cha, là con trai cái lợi mắt mờ mắt.”
“Người một nhà lời xa cách, Đại Lang con mau xuống . Con cũng là vì cái nhà mà suy nghĩ. Làm thể ham cái lợi nhỏ, chiếm tiện nghi cuối cùng sẽ kết cục .” Phòng Nhị Hà .
Phòng Ngôn thấy , vội chuyển chủ đề: “Cha, về chuyện trường học, con hỏi Toàn Trung. Anh thế …” Phòng Ngôn đem giá cả của các loại tư thục .
Vừa giá cả, cũng đều kinh ngạc giống như Phòng Ngôn, ngờ với cùng một mức giá, ở trấn cao hơn, quả thực là thể tưởng tượng !
“Chẳng lẽ ở trấn học sinh ít hơn, còn tư thục ở huyện thành học sinh nhiều hơn, cho nên học phí khác ?” Phòng Ngôn nêu nghi hoặc của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-56-hoc-phi-kech-xu.html.]
“Tư thục mà con và Nhị Lang học hai mươi mấy học sinh.” Phòng Đại Lang trầm ngâm một chút .
Phòng Ngôn trợn tròn mắt: “Thế mà hai mươi mấy học sinh? Nghe tư thục ở huyện thành nhiều thì mười mấy, đa chỉ năm sáu , thảo nào phu tử của đại ca lớn tuổi như mà vẫn chỉ là một đồng sinh, chỉ lo kiếm tiền thôi!”
Phòng Nhị Lang Phòng Ngôn , “Phụt” một tiếng bật , : “ đó, tiểu , cũng nghĩ như . Ruộng đất nhà phu tử ngày càng nhiều, chắc là lấy tiền học phí của chúng mua đất.”
Phòng Đại Lang lườm một cái, lườm Phòng Ngôn một cái : “Hai đứa như , dù cũng là phu tử.”
Phòng Ngôn và Phòng Nhị Lang , ngượng ngùng cúi đầu.
Phòng Nhị Hà hứng thú hơn với thư viện , hỏi: “Thư viện Sương Sơn đó thật sự như ?”
Phòng Đại Lang : “Rất ạ, con đây cũng từng qua.”
Phòng Ngôn đại ca của , gật gật đầu : “ , Toàn Trung với con như thế. Nghe Tôn thiếu gia năm đó cũng suýt nữa thư viện , chỉ là đó vì lý do gì, họ mời về nhà dạy.”
Vương thị thư viện thể thi đậu nhiều đồng sinh và tú tài như , thậm chí còn cả cử nhân, trong lòng cũng kích động. Huống hồ, bọn họ mới tính, một tháng ít nhất thể kiếm ba bốn mươi lượng bạc, 10 lượng bạc bà cũng còn để mắt nữa.
Bà sốt ruột hỏi: “Vậy đây con với cha ?” Trước đây nhà bọn họ cũng đến nỗi khó khăn, 10 lượng bạc vẫn thể lấy !
Phòng Đại Lang hổ thẹn : “Mẹ, là do con học hành tinh thông, sợ rằng thi đậu trường , là vì vấn đề tiền bạc.”
Lúc , là bởi vì bản hứng thú với khoa cử, tuy nguyên nhân từ tiểu , nhưng cũng nguyên nhân từ chính . Sau thấy hành động của nhà họ Chu, càng thêm phân tâm. Điều cũng dẫn đến việc thi rớt năm nay.
Chỉ là hiện giờ, chuyện nhà họ Chu kích thích , hơn nữa bệnh tình của tiểu , mới bắt đầu học hành tử tế.
“Ca, bây giờ chắc chắn thi đậu ?” Phòng Ngôn hỏi.
Nàng thường xuyên ở trong thư phòng cùng Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang, nàng cảm thấy hai học hành cũng mà, thi đậu? Chẳng lẽ khoa cử thời đại khó như lên trời!
Huống hồ, sự trợ giúp của linh tuyền, trí nhớ của hai ca ca nàng cải thiện rõ rệt. Không thi đồng sinh phần lớn đều kiểm tra trí nhớ , bọn họ hẳn là ưu thế mới đúng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Đại Lang về phía cha và tiểu , : “Bây giờ lẽ là chút chắc chắn, chỉ là cần thiết tốn nhiều tiền bạc như để học ở thư viện đó. Chúng tìm một tư thục bình thường ở huyện thành học là .”
Phòng Đại Lang vẫn luôn cho rằng, việc học là ở bản , lợi hại đến , nếu học sinh chịu học thì cũng vô dụng.
Phòng Nhị Hà : “Đại Lang, nhà bây giờ xem chừng sắp tiền . Cha cũng cảm thấy thư viện hơn, là ngày mai chúng xem thử . Nhị Lang cũng cùng, thi đậu thi đậu cũng thử xem.”
“Cha, thật sự cần , nhà mới bắt đầu kiếm tiền, còn sẽ thế nào, vẫn nên giữ chút tiền bạc thì hơn.” Phòng Đại Lang vẫn thư viện như , quá đắt, nhà bọn họ như e là gánh nổi.
“Đại ca, nếu thể thi đậu Thư viện Sương Sơn thì quá. Huynh đó học, cho dù sang năm thi đậu đồng sinh, nhưng thể quen nhiều học giỏi hơn, những đó thể thi đậu đồng sinh, tú tài hoặc là tiến xa hơn nữa, thi đậu cử nhân. Như , chẳng đại ca sẽ nhiều bạn bè là tú tài và cử nhân ? Đi ngoài khoe khoang cũng mà ~” Phòng Ngôn trợn to mắt, giả vờ vô tư .
Phòng Đại Lang xong lời Phòng Ngôn, chút chấn động.
, nếu thư viện học, quen bạn bè là tú tài, cử nhân, thì 10 lượng bạc quả là đáng giá. Cho dù thi đậu đồng sinh, nhưng thể quen một nhóm như , đối với sự phát triển cũng lợi.
Nhà họ Chu chẳng là dựa một mối quan hệ rõ ràng với tú tài cử nhân nào đó mà hoành hành ở trấn , nếu cũng quen , là thể tăng thêm lợi thế cho nhà !
Nghĩ đến đây, Phòng Đại Lang trịnh trọng : “Được, ngày mai con sẽ cùng Nhị Lang và cha cùng .”
“A? Ngày mai con cũng ?” Phòng Nhị Lang nghĩ đến việc đến nơi là sách, liền cảm thấy một trận đau đầu.
Phòng Nhị Hà trừng mắt Phòng Nhị Lang một cái, : “Phải , con nhất định .”
“Vâng.” Phòng Nhị Lang xụ mặt đáp.