Đợi t.h.u.ố.c bắc sắc xong, tận mắt thấy nữ nhi uống xong, Vương thị mới trở về chính phòng. Có lẽ là ở phòng nữ nhi quá lâu, mùi t.h.u.ố.c chút nồng, Vương thị cũng chút thoải mái, bất quá nàng ráng nhịn, cảm giác đó đè xuống.
Buổi chiều cũng việc gì, Vương thị đơn giản giường nghỉ ngơi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Kết quả, một giấc liền ngủ tới trời sắp tối. Vương thị tỉnh , lúc Phòng Nhị Hà cũng ở trong phòng, nàng khàn khàn giọng hỏi: “Cha bọn nhỏ, trễ như , ông đ.á.n.h thức ? Ngôn tỷ nhi còn khó chịu ?”
Nói , Vương thị liền xuống giường xỏ giày xem Ngôn tỷ nhi.
Phòng Nhị Hà lo lắng : “Ngôn tỷ nhi thì gì đáng ngại, mới còn tới một chuyến. Chỉ là, thể của bà như thế nào, còn chỗ nào thoải mái ?”
Vương thị nữ nhi việc gì, cũng liền vội như , : “Ta thể chuyện gì a, thể việc gì, chính là xe lâu, chút mệt mỏi thôi. Lúc ngủ một giấc, liền cái gì cảm giác đều .”
Phòng Nhị Hà gật gật đầu, : “Ừm, là .”
Kết quả, tới sáng ngày hôm , tỉnh , Vương thị chút ghê tởm nôn. Bất quá, nàng dùng sức đè xuống, đem loại cảm giác đè ép xuống. Cũng bởi , ai phát hiện nàng dị thường. Nàng chính cũng tưởng là cổ họng thoải mái, cho nên mới nôn.
Phòng Ngôn hôm nay cửa, bởi vì nàng thật sự tới kỳ, cũng chính là "quỳ thủy" mà cổ nhân .
Lần đầu tiên tới, cả đều cảm thấy quá thoải mái. Vương thị , sợ nữ nhi hiểu rõ những việc , vì thế cầm đồ thêu đến phòng nữ nhi bồi nàng.
Vương thị tới thời điểm, Phòng Ngôn đang cầm một quyển du ký Đồng Cẩm Nguyên cho nàng xem đến say sưa, phong thổ miêu tả bên trong thật sự cảm thụ một phen.
Vương thị : “Đừng quá mệt mỏi, nghỉ ngơi nhiều một chút.”
Phòng Ngôn : “Mẹ, sách mệt, đặc biệt là xem sách thú vị.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-554.html.]
Vương thị : “Ừm, ngươi mệt là . Về cần chú ý chút, ngàn vạn đừng ăn nhiều đồ lạnh như , bằng về chịu khổ vẫn là chính .”
Phòng Ngôn nghiêm túc Vương thị , chờ Vương thị xong, Phòng Ngôn đồ thêu trong tay bà, tò mò hỏi: “Mẹ, đây là quần áo cho ai a, nhỏ quá.”
Vương thị cầm cái áo nhỏ lên giũ giũ, : “Làm cho hài tử của đại tỷ con.”
“Oa, thật là a.” Phòng Ngôn đang , đột nhiên nghĩ đến đồ vật mua ở kinh thành, hỏi, “Mẹ, đại tỷ khi nào đến a, con ở kinh thành còn mua cho cháu ngoại mấy món đồ. Cũng gần đây tỷ thể tới , nếu là thể tới, qua mấy ngày xem tỷ .”
Vương thị : “Có thể tới, cha con , mấy ngày nữa lúc tỷ phu con nghỉ, liền đưa đại tỷ con đây ở vài ngày.”
Nghĩ đến Phòng Đại Ni nhi tới, Phòng Ngôn vui vẻ : “Vậy thật quá.”
Qua mấy ngày, Cao Đại Sơn quả nhiên đúng hẹn đưa Phòng Đại Ni nhi tới. Hai buổi chiều Cao gia thôn một chuyến, đó về tới Phòng gia thôn.
Cao Đại Sơn với Phòng Nhị Hà và Vương thị: “Cha , mấy ngày nay trong quân doanh huấn luyện tân binh, cho nên con thường bận đến cả thời gian ăn cơm đều . Tĩnh tỷ nhi một ở nhà con cũng yên tâm, liền đưa nàng đây ở mấy ngày. Lại phiền cha chiếu cố.”
Phòng Nhị Hà : “Này tính cái gì, cứ việc ở , con mỗi ngày đều nhắc Đại Ni nhi. Con cũng hảo hảo luyện binh, chờ vội xong đợt đến đón Đại Ni nhi là .”
Cao Đại Sơn vội vàng lời cảm tạ.
Phòng Đại Ni nhi tới, cả nhà đều vây quanh nàng, Phòng Ngôn đem đồ vật mua ở kinh thành cho cháu ngoại xuất thế đưa cho nàng, Vương thị cũng mỗi ngày bảo phòng bếp đổi món đồ ăn ngon.
Đến nỗi Phòng Nhị Lang, ở thư phòng an an tĩnh tĩnh sách, đều quấy rầy . Ăn cơm cũng cùng , ngay cả Vương thị cùng Phòng Nhị Hà cũng nay dám tìm nhi tử. Bọn hạ nhân cũng là tay chân nhẹ nhàng, đến giờ liền đưa cơm, chờ Phòng Nhị Lang ăn cơm xong liền chạy nhanh thu thập sạch sẽ. Một câu dư thừa cũng dám .