Bụng Phòng Đại Ni nhi sáu tháng. Sau khi đến thăm nàng, cả nhà lên đường kinh thành.
Đến kinh thành, gà và heo ở trang trại ngoại thành thể ăn . Những món canh và món ăn kèm đón nhận ở phủ thành đều thể mắt.
Lần , Phòng Ngôn đặt một cái bếp lò và nồi.
Phòng Nhị Hà thắc mắc: “Ngôn tỷ nhi, con gì ?”
Phòng Ngôn : “Đương nhiên là hầm canh.”
Vương thị bếp lò và nồi Phòng Ngôn chuẩn , : “Ngôn tỷ nhi, mấy thứ hầm canh ngon bằng loại chảo sắt lớn đặt đất , đến lúc đó hương vị chắc chắn sẽ kém hơn. Vẫn nên dùng chảo sắt lớn hầm , loại bếp lò và nồi mã chỉ cái thôi.”
Phòng Ngôn giữ bí mật: “Mẹ, con , đến lúc đó cha sẽ dụng ý của con.”
Đến khi Dã Vị Quán bắt đầu bán canh gà, Phòng Nhị Hà và Vương thị đều tò mò con gái định dùng bếp lò và nồi đó gì.
Phòng Ngôn đón lấy ánh mắt của cha , hậu viện xem, thấy canh sắp hầm xong. Nàng dặn đặt bếp lò ở cửa, bắt đầu nhóm lửa.
Tiếp theo, nàng bảo múc canh một cái thùng, bê cửa quán, đổ canh chiếc nồi đặc chế đặt bếp lò.
Vì nồi nắp, nên mùi hương nhanh chóng bay . Ngay cả Vương thị ăn sáng cũng nuốt nước miếng: “Ngôn tỷ nhi, con thế thơm quá.”
Phòng Nhị Hà cuối cùng cũng hiểu dụng ý của con gái, : “Ngôn tỷ nhi, con là để thu hút khách đến ăn cơm ?”
Phòng Ngôn gật gật đầu, : “ là như thế! Nhà chúng canh gà thơm như , đặt ở đằng thì đường cái ngửi thấy, bằng đặt ở cửa. Nói như , cũng cần bọn tiểu nhị tốn nhiều miệng lưỡi tuyên truyền. Khách bên trong yêu cầu, chúng liền ở đây. Người qua đường bên ngoài thấy tự nhiên liền chúng bán cái gì. Cũng cần bày quá nhiều ngày, ba bốn hôm là . Đến lúc đó nên cũng đều .”
Vương thị xong lúc cũng : “Ngươi a, chính là nhiều ý .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-547.html.]
Bất quá, hiệu quả của việc Phòng Ngôn bày ở cửa là rõ ràng. Vừa mới mang lên, liền đây dò hỏi.
“Tiểu nhị, các ngươi đây là hầm canh gì a, mà thơm thế?” Nói , nước miếng nọ đều sắp chảy .
Tiểu nhị giải thích : “Nhà chúng hầm là canh gà, chỉ là canh gà, là canh theo phương t.h.u.ố.c độc môn của nhà chúng .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Nói , tiểu nhị giơ cao cái muỗng trong tay, chậm rãi đổ trong chén, nhanh, một chén canh gà liền xong.
Tiểu nhị đưa cho tiểu nhị mới bưng chén đây, : “Xong .”
Sau đó đầu về phía đang vây xem, hỏi: “Khách quan, thử một chén ?”
Có thật đúng là gợi lên cơn thèm, : “Nhìn dáng vẻ cũng ngon đấy, cho một chén.” Nói xong, nọ liền trong.
Vương thị tình hình ở cửa, cầm khăn tay che che khóe miệng, : “Trách Ngôn tỷ luôn thích tìm mấy ăn tiểu nhị. Có thể thấy, thì khách mới nhiều a.”
Phòng Ngôn : “Chứ còn nữa, ăn chính là sức hút. Mẹ, thấy mấy ông thầy kể chuyện , như lạc trong cảnh, mới là đại sư chân chính a.”
Phòng Nhị Hà ha ha vài tiếng, : “Chẳng lẽ, con còn tìm một ông thầy kể chuyện đến cửa hầm canh chắc. Ta xem, lão như chắc chịu đến.”
Phòng Ngôn : “Cha, con chỉ thôi, tiểu nhị nhà chúng vẫn thể . Nhìn bộ dạng , hôm nay chỉ riêng thu nhập từ canh khẳng định liền nhiều hơn ngày đầu tiên ở phủ thành.”
Phòng Nhị Hà cũng tán đồng : “Đích xác, kinh thành so với Lỗ Đông phủ chúng giàu và đông đúc hơn nhiều. Lỗ Đông phủ chúng tuy rằng cũng coi như là nơi đất đai phì nhiêu, nhưng vẫn là bì với sự phồn hoa của kinh thành a.”
Phòng Ngôn cũng : “ , ở cửa hàng trấn , nhiều canh miễn phí hơn, kiếm ít tiền dễ dàng, tự nhiên là tiết kiệm một chút, ăn màn thầu nhiều hơn ăn bánh bao. Cửa hàng ở huyện thành thì nhiều ăn bánh bao hơn. Khách ở phủ thành ăn bánh bao nhiều, gọi thêm đồ ăn cũng nhiều, uống nước cơm cũng nhiều. Còn ở kinh thành a, con xem đa thích ăn ngon, đắt rẻ quan trọng, chỉ cần ăn ngon.”