“Ngài thử canh gà và canh xương hầm mới của quán ạ? Đảm bảo khác hẳn những loại ngài từng uống. Canh chúng hầm mấy canh giờ mới xong, còn cho thêm gia vị và một quả trứng gà đ.á.n.h tan, thêm cả bí quyết riêng của nhà chúng nữa, thơm lắm ạ. Khách quan, ngài thử một chén ?”
Thấy khách còn do dự, tiểu nhị tiếp: “Hơn nữa, hôm nay là ngày đầu tiên bán, ba ngày đầu đều giảm giá. Canh gà chỉ năm văn, canh xương hầm chỉ bốn văn. Sau là thêm một văn nữa đấy ạ.”
Khách , liền : “Vậy cho một chén canh gà , cũng thử xem canh gà ngon như ngươi .”
Phòng Ngôn và Phòng Nhị Hà đến từ tối hôm . Sáng dậy, Phòng Ngôn thấy trong quán ít khách đang uống canh gà và canh xương hầm, ai nấy đều khen ngớt miệng, nàng cũng thấy vui lây.
Phòng Nhị Hà : “Canh đúng là chào đón thật.”
Phòng Ngôn : “ . Xem tháng doanh thu nhà tăng so với tháng .”
Đồng Cẩm Nguyên tin Phòng Ngôn đến, vội vàng chạy qua. Vừa Dã Vị Quán, liền chào Phòng Nhị Hà: “Đại thúc.”
Phòng Nhị Hà thấy Đồng Cẩm Nguyên đến, : “Cẩm Nguyên cũng qua đây .”
Phòng Ngôn hỏi: “Huynh ăn sáng ? Có nếm thử món mới của nhà ? Là nghĩ đó.”
Đồng Cẩm Nguyên : “Ta ăn.”
“Vậy thích uống canh gà canh xương hầm?” Phòng Ngôn hỏi.
“Muội thấy cái nào ngon hơn?” Đồng Cẩm Nguyên hỏi .
Phòng Ngôn : “Muội thấy canh gà ngon hơn.”
“Ừ, canh gà.”
Nghe , Phòng Ngôn bảo tiểu nhị chuẩn cho Đồng Cẩm Nguyên.
Sau khi canh và bánh bao bê lên, Phòng Ngôn xuống đối diện Đồng Cẩm Nguyên. Nàng chớp mắt, hỏi: “Ngon ?”
Đồng Cẩm Nguyên vẻ mong chờ của Phòng Ngôn, vốn định trêu nàng một chút, nhưng sợ nàng thất vọng, nên vội : “Ừ, ngon. Ta thích vị .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-545.html.]
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn nở nụ mãn nguyện: “Ừm, thích là .”
“Trong cho thứ gì ? Uống vị canh gà, nhưng khác. Thêm cả vị trứng gà nữa, đúng là ý tưởng tài tình.” Đồng Cẩm Nguyên uống thêm mấy ngụm nhận xét.
Vẻ đắc ý mặt Phòng Ngôn giấu : “Đương nhiên, bên trong bí quyết riêng của , nhưng thể cho .”
Đồng Cẩm Nguyên , : “Ừ, hỏi nữa, chỉ cần ngon là .”
Phòng Ngôn bật : “Làm gì bí quyết gì, chỉ là cho thêm ít bột mì để tạo độ sánh thôi. Ai từng nấu ăn đều . Nếu gì khác, thì chính là nguyên liệu khác. Dù nguyên liệu đều là của nhà , mà nguyên liệu nhà thì hương vị độc đáo riêng, cái nhà khác bắt chước . Huynh xem, ở phủ thành bao nhiêu nhà bán bánh bao rau dại theo phong trào, nhưng mấy nhà bán ? Cho nên, quý là ở rau dại.”
Đồng Cẩm Nguyên : “Ừ, thụ giáo.”
Ăn xong, Đồng Cẩm Nguyên nán một lúc mới về cửa hàng đối diện. Cậu lưu luyến Phòng Ngôn một cái, chậm rãi .
Lúc , Phòng Ngôn : “Đồng đại ca, quên gì ?”
Đồng Cẩm Nguyên ngơ ngác hỏi: “Quên gì? Đâu ?” Nói , còn , ngoài mang theo thứ gì.
Phòng Ngôn nghiêm mặt: “Huynh quên trả tiền.”
Đồng Cẩm Nguyên , : “Ừ, là quên.” Nói , tháo cái túi tiền mới bên hông đưa cho Phòng Ngôn.
Phòng Ngôn mở túi tiền , thấy bên trong là hạt đậu vàng nhỏ, nụ lập tức hiện lên. Không ngờ, Đồng Cẩm Nguyên : “Ta chỉ nghĩ chúng là một nhà , nên ăn cơm quên trả tiền. đây tính là tiền cơm, coi như thưởng cho .”
Phòng Ngôn lúc : “Chưa từng thấy ai mặt dày như .” nghĩ đến mấy hạt đậu vàng trong túi tiền, nàng nuốt lời đó .
“Được thôi, trả tiền cũng , mỗi cho mấy hạt đậu vàng là .”
Đồng Cẩm Nguyên bộ dạng đáng yêu của Phòng Ngôn, xoa đầu nàng.
Phòng Ngôn bận rộn trong quán một lúc, qua Thủy Quả Trai xem xét. Nàng phát hiện, phủ thành đúng là bằng kinh thành. Doanh ở phủ thành thấp hơn kinh thành nhiều.
Đến trưa ăn cơm xong, nghỉ ngơi một lát, Phòng Ngôn sang cửa hàng đối diện tìm Đồng Cẩm Nguyên. Dù ở quán nàng cũng việc gì , chi bằng qua đây tìm .