Nói là hai văn tiền vì trứng gà nhà họ cung cấp cho Đồng gia, Đồng gia hiện bán hai văn một quả. Đương nhiên, trứng gà bình thường vẫn là một văn một quả.
Đầu bếp cho bột mì , đổ nồi, đậy vung . Sau đó, theo lời Phòng Ngôn, lấy một quả trứng gà đập bát đ.á.n.h tan. Đợi canh gà trong nồi sôi nữa, đầu bếp lấy muỗng múc một muỗng canh gà, giơ cao lên, nhanh chóng đổ bát trứng gà sống.
Nhìn dáng vẻ quen thuộc, ngửi mùi hương quen thuộc, Phòng Ngôn hài lòng mỉm . Nàng bưng lên uống hai ngụm, nhắm mắt lặng lẽ thưởng thức. Ừm, quả nhiên là hương vị quen thuộc đó.
“Cha, , cha nếm thử .” Nói , Phòng Ngôn định đưa chén của cho Phòng Nhị Hà. kịp đưa tới tay ông, nàng đột nhiên thấy lắm, vội rụt tay về, “Thôi cha, để thím Lâm cho cha chén khác.”
Phòng Nhị Hà : “Không , cha uống chén là .” Dù gì cũng là con gái , gì mà chê.
Không ngờ Phòng Ngôn : “Thôi, ngon quá, con định uống hết chén , cha cứ múc chén khác .”
Thím Lâm : “Vâng, cho lão gia chén khác ngay.”
Phòng Nhị Hà đành lắc đầu.
Đánh trứng, đổ canh gà, nhanh, chén của Phòng Nhị Hà xong. Uống thấy còn ngon hơn lúc nãy, Phòng Nhị Hà : “Ừm, vẫn là cái ngon hơn, thảo nào Ngôn tỷ nhi nỡ cho cha nếm.”
Phòng Ngôn uống : “Chứ còn nữa, đúng như cha đó.”
Hai cha con đang uống canh gà thì Vương thị và Phòng Đại Ni nhi cũng tới.
Vương thị thấy hai cha con đang uống canh, : “Ta cứ tưởng hai cha con , hóa trốn trong bếp ăn vụng.”
Phòng Ngôn : “Mẹ, mau tới nếm thử, canh ngon lắm. Đại tỷ cũng nếm thử .”
Vương thị trêu: “Lẽ nào canh còn ngon hơn canh gà hôm qua hầm cho đại tỷ con ?”
Phòng Ngôn : “Ừm, canh hôm qua hầm cũng ngon, nhưng ngấy. Cái vị giống.”
Thím Lâm thấy , vội thêm hai chén nữa.
Vương thị nhận lấy một chén: “Để nếm thử xem khác chỗ nào.” Nói , Vương thị bưng chén lên uống.
Uống mấy ngụm, Vương thị khen: “Vị ngon thật đấy. Học cách thế, canh mà cũng thế !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-544.html.]
Phòng Nhị Hà : “Học , là Ngôn tỷ nhi tự nghĩ đấy. Ngôn tỷ nhi nhà , đầu óc linh hoạt thật.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Đại Ni nhi uống một ít cũng đồng tình: “Cách tiểu nghĩ thật. Phải công nhận, ngon hơn canh gà hôm qua hầm cho tỷ nhiều.”
Vương thị , giả vờ giận: “Hai cái đứa , chỉ giỏi chọc tức .”
Mỗi uống một chén canh xong, cả nhóm ngoài. Đến trưa ăn cơm, uống thêm một chén canh gà nữa.
Buổi chiều, Phòng Ngôn bảo hầm canh xương.
Cũng cách đó, nhưng hương vị khác.
Tiếp theo, nàng bàn với cha xem nên định giá bao nhiêu.
Một con gà hầm 30 chén, tính cả gia vị như hoa hồi, muối, củi lửa, cộng thêm giá con gà, tổng cộng 50 văn. Tính , chi phí mỗi chén hai văn tiền. Một quả trứng gà, nếu tính theo giá nhà họ thì đến một văn, vì gà nhà họ một ngày đẻ ba bốn quả, nhưng bán ngoài là hai văn. Ngoài , còn chi phí nhân công.
Tổng cộng , chi phí ba bốn văn tiền.
Xương heo thì rẻ hơn, nên chi phí chỉ hai ba văn.
Hơn nữa, họ còn tiền thuê nhà, cũng kiếm lời chút đỉnh.
Cuối cùng, Phòng Nhị Hà : “Canh gà sáu văn một chén, canh xương hầm năm văn một chén.”
Phòng Ngôn gật đầu tán thành, mức giá cũng xấp xỉ mức nàng nghĩ: “Vâng, . Cứ định giá .”
Tiếp đó, họ thử nghiệm thêm mấy ngày về gia vị cho canh và thời gian hầm.
Phòng Ngôn nghĩ đến loại canh ở kiếp , cho thêm ít thịt, nên nàng đề nghị: “Hay là thêm ít thịt thái lát, nếu khách thích thì cho thêm , tính thêm một văn tiền.”
Phòng Nhị Hà nếm thử , đồng ý ngay với đề nghị của Phòng Ngôn, vì ông thấy cho thêm thịt đúng là ngon hơn thật.
Năm ngày , Dã Vị Quán ở phủ thành bắt đầu bán canh gà và canh xương hầm.
Lần họ quảng bá gì, chỉ trực tiếp giới thiệu với thực khách trong quán.