Hai ngày , hai gia đình gặp ở cổng thành.
Giang thị thấy Phòng Ngôn thì quý hết lời. Dù mới gặp mấy hôm , gặp , bà vẫn nhiệt tình tặng cho Phòng Ngôn một chiếc vòng tay. Phòng Ngôn định từ chối, nhưng Giang thị quá nhiệt tình, khiến nàng khó xử. Huống hồ, bên cạnh còn Đồng Cẩm Nguyên đang tủm tỉm.
Phòng Ngôn lườm một cái. Hắn như hiểu, cứ nàng.
Hai ngày , cả đoàn về đến Lỗ Đông phủ.
Vừa về cửa hàng cất đồ xong, Vương thị liền kéo Phòng Ngôn đến chỗ ở của Phòng Đại Ni nhi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vừa từ kinh thành hoa lệ trở về, con gái sống ở nơi hẻo lánh, nhà cửa cũng bình thường, Vương thị bỗng thấy xót xa: “Đại Ni nhi, con dọn về căn nhà ở phủ thành mà cha mua cho hai đứa ở?”
Phòng Đại Ni nhi : “Nương, gì . Con ở đây , dọn chứ. Chỗ gần doanh trại của Đại Sơn, trưa nào cũng về một lát. Nếu con ở phủ thành, mấy ngày mới về một . Cứ như vầy là .”
Vương thị thấy con gái mãn nguyện, cũng gì thêm.
Ngay đó, bà nhớ chuyện quan trọng nhất, nắm tay con gái hỏi: “Mấy tháng ? Có thấy buồn nôn nghén ?”
Nhắc đến đứa bé, Phòng Đại Ni nhi hạnh phúc, xoa xoa cái bụng phẳng lì: “Đại phu mới hai tháng. Con thấy buồn nôn, chỉ thỉnh thoảng buổi sáng nghén.”
Vương thị kỹ con gái, thấy da dẻ hồng hào, ngay là con sống , bà cũng mừng . những chuyện vẫn dặn: “Con thai, bên cạnh lớn . Ba tháng đầu là quan trọng nhất. Mấy hôm nữa con thu dọn đồ đạc, về nhà với nương ở một tháng, ? Chờ thai định về.”
Lấy chồng lâu, nàng cũng ít khi về nhà đẻ, về cũng chỉ một, hai ngày. Nghĩ đến đây, Phòng Đại Ni nhi cũng về Phòng gia thôn ở vài hôm.
“Vâng, tối nay Đại Sơn về, con sẽ với .”
Dặn dò con gái thêm vài câu, Vương thị và Phòng Ngôn vội vã về cửa hàng ở phủ thành. Phòng Nhị Hà thấy vợ và con gái về, vội hỏi thăm tình hình. Nghe vấn đề gì, ông mới yên tâm.
Buổi tối, khi Cao Đại Sơn trở về, Phòng Đại Ni nhi kể chuyện. Nghe nhạc mẫu vợ về nhà đẻ ở một tháng, tuy Cao Đại Sơn nỡ, nhưng thấy ánh mắt mong chờ của vợ, đành đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-540.html.]
“Ừ, nếu nàng về, mai đưa nàng qua. khi nào nàng về đây, báo cho .” Cao Đại Sơn áp tai bụng vợ, lẩm bẩm.
Phòng Đại Ni nhi : “Sao thế, nỡ để về ?”
Cao Đại Sơn nhẹ nhàng ôm vợ: “Đương nhiên là nỡ. ở nhà lớn, nương yên tâm cũng . Ban ngày nhà, lỡ nàng chuyện gì cũng chăm sóc . Nàng cứ về Phòng gia thôn ở vài ngày. Có chăm sóc, cũng yên tâm.”
Phòng Đại Ni nhi gật đầu: “Vâng.”
Trưa ngày hôm , Cao Đại Sơn đưa Phòng Đại Ni nhi đến Dã Vị Quán. Anh nhẹ nhàng đỡ vợ xuống. Vương thị thấy con gái cả về, vui mừng đỡ lấy.
Phòng Đại Ni nhi : “Nương, cần cẩn thận quá, con khỏe mà.”
Vương thị đồng tình: “Phải cẩn thận chứ. Mới hai tháng, là lúc quan trọng nhất đấy.”
Cao Đại Sơn cũng hùa : “Con thấy nương đúng.”
Phòng Đại Ni nhi véo nhẹ hông chồng.
Phòng Nhị Hà thấy ở phủ thành chỗ chật chội, vẫn là ở Phòng gia thôn rộng rãi hơn. Vương thị cũng thấy môi trường ở thôn hơn, ồn ào. Hai vợ chồng bàn bạc, quyết định hôm nay nữa, sáng mai sẽ về thôn.
Sáng hôm , cả nhà Phòng Nhị Hà về đến Phòng gia thôn.
Mấy tháng về, nhà cửa vẫn như xưa. Phòng Ngôn cảm thấy, dù bao xa, bao lâu, nơi thương nhất vẫn là nhà . Nhìn những quen thuộc, căn nhà quen thuộc, lòng nàng ấm áp, bất giác rơi lệ.
nàng nhanh chóng bình tĩnh . Dù giúp, nàng vẫn cùng đỡ chị gái xuống xe. Dù đây cũng là đứa cháu đầu tiên của cả nhà, cẩn thận.
Sau khi Phòng Đại Ni nhi phòng nghỉ ngơi, Vương thị vội vàng sai xuống bếp hầm canh gà, canh xương, canh nấm tuyết.