Dù tình cảm, nhưng dù Lưu tiểu thư cũng từng là vị hôn thê của , nên khi nhắc , sắc mặt Đồng Cẩm Nguyên lắm.
Đây là đầu tiên Phòng Ngôn câu chuyện phiên bản , còn từ chính miệng trong cuộc kể, độ tin cậy đương nhiên cao. Hóa sự thật là như . Thật thể ngờ tới.
Ngay đó, Đồng Cẩm Nguyên kể tiếp về đính hôn thứ hai: “Lần thứ hai là với Trương tiểu thư ở kinh thành, là tổ mẫu định cho . Sau chuyện của Lưu tiểu thư, chỉ lo ăn, đính hôn. tổ mẫu và thấy lớn tuổi, nên tự ý đính hôn cho . Trương tiểu thư thì gặp , thích nàng . Khi đó cũng vội, để ý đến dung mạo, đến giờ ấn tượng vẫn mờ nhạt. Nàng c.h.ế.t là do thứ trong nhà đẩy xuống hồ.”
Phòng Ngôn mở to mắt, cái c.h.ế.t cũng thật...
“Trương tiểu thư... tính tình chút kiêu ngạo. Nghe nàng từng hủy dung thứ , nên ghi hận trong lòng. Ngay ngày thành , nàng đẩy xuống hồ c.h.ế.t đuối.”
Thảo nào, nguyên nhân cái c.h.ế.t của hai vị hôn thê của Đồng Cẩm Nguyên ở phủ thành ai rõ. Hóa đều là tự tìm đường c.h.ế.t.
Nhìn dáng vẻ của Đồng Cẩm Nguyên, nghĩ đến những gì chịu đựng, Phòng Ngôn thấy chút đau lòng. Nàng nắm lấy tay : “Đồng đại ca, chuyện qua . Cái c.h.ế.t của họ cần tự trách, liên quan đến . Huynh cũng cái danh khắc thê nào cả.”
Nghe Phòng Ngôn , Đồng Cẩm Nguyên chợt thấy cay cay mắt. Hắn chớp mắt, cố để nước mắt rơi. Hắn hỏi : “Muội để tâm ?”
Phòng Ngôn : “Để tâm cái gì chứ? Cái danh khắc thê ? Toàn là giả cả, gì mà để tâm.”
Đồng Cẩm Nguyên nắm chặt tay Phòng Ngôn: “Ừ, đều là giả.”
Buổi tối, Phòng Ngôn liền đem chuyện với cha . Nàng trong bữa cơm cả hai trai là vì ngại. Dù nàng cũng là con gái, chuyện tiện mặt đàn ông, dù đó là ruột. nếu là cha ruột thì cần e dè nhiều.
Ngồi một lát, Phòng Ngôn lên tiếng: “Cha, , Đồng đại ca đến nhà cầu hôn. Ý của hai thế nào?”
Phòng Nhị Hà và Vương thị con gái một câu "kinh thiên động địa" thì đều sững sờ, tin tai . Phải mất một lúc tiêu hóa, hai vợ chồng mới , ngập ngừng gì.
Vương thị rõ ràng bình tĩnh bằng chồng, bà thẳng: “Nhị Ni nhi, con chuyện gì cũng toạc thế. Con năm nay mười ba , là đại cô nương . Đừng suốt ngày chạy ngoài như con trai nữa.”
Phòng Ngôn hì hì uống , đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-528.html.]
Thấy con gái tỉnh bơ, Phòng Nhị Hà và Vương thị đều .
Phòng Nhị Hà liếc vợ, hắng giọng: “Ngôn tỷ nhi, con Cẩm Nguyên đến nhà cầu hôn?”
Phòng Ngôn gật đầu: “ ạ.”
Vương thị nín nhịn, nhưng cuối cùng vẫn : “Chuyện lớn như , con e lệ chút nào thế?”
“A?” Phòng Ngôn ngơ ngác, “E lệ cái gì ạ?”
“Con...” Vương thị thở dài, bất lực với cô con gái .
Vẫn là Phòng Nhị Hà giữ bình tĩnh: “Ngôn tỷ nhi, Cẩm Nguyên cầu hôn, ý con thế nào?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Dù qua tiếp xúc hàng ngày, Phòng Nhị Hà sớm ý con gái, nhưng ông vẫn xác nhận .
“Ừm, con thấy cũng .” Lúc Phòng Ngôn mới chút ấp úng, “Chỉ là... ý cha thế nào.”
Vương thị ban nãy còn nghĩ con gái hổ, nhưng thấy biểu hiện khác thường của nàng lúc , bà , con gái vẫn là ngại.
“Đại ca con và đại tỷ con đều tự chọn thích, con đương nhiên cũng . Nếu cha đồng ý, thì chẳng để con với Cẩm Nguyên qua gần gũi như .”
Phòng Ngôn gật đầu: “Vâng.”
Sau khi chuyện một hồi, Phòng Nhị Hà bình tĩnh và bắt đầu suy nghĩ thấu đáo hơn: “Con năm nay mới mười ba, đính hôn bây giờ sớm ?”
Vương thị cũng nỗi lo của : “Còn nữa, Đồng thiếu gia đây cái mệnh khắc thê... Ta vẫn thấy yên tâm lắm. Cha bọn trẻ, ông thấy ?”