Phòng Ngôn kiến nghị: “Cha, con thấy vẫn nên mở rộng thêm nhiều một chút. Cha phát hiện , ở kinh thành mua rau dại nhà ngày càng nhiều, con sợ mười mẫu đất nhà đủ bán.”
Phòng Nhị Lang kinh ngạc mở to mắt, Phòng Ngôn: “Mười mẫu đất rau nhà mà cũng đủ dùng ? Vậy một ngày nhà bán bao nhiêu cân rau?”
Phòng Ngôn nghĩ nghĩ: “Tuy đến một ngàn cân, nhưng mấy trăm cân thì luôn .”
Phòng Nhị Lang thì thào: “Một ngày nhà bán nhiều rau dại như ?”
Phòng Ngôn : “ , đây mới chỉ tính bán rau dại, nếu tính cả rau dại trong bánh bao, màn thầu, rau trộn, thì còn hơn con đó nữa. Cho nên, con mới là thể đủ.”
Phòng Nhị Hà : “Ngôn tỷ nhi lý. Bất quá, cha tính toán quan sát thêm mấy ngày nữa hẵng khởi công. Mới khai trương ba ngày đầu, ai cũng sẽ thế nào. Lỡ như ba ngày đầu là do những chúng quen nể mặt, hoặc là vì danh tiếng của Đại Lang mà đến, thì e là họ sẽ đến nữa. Chờ thêm mấy ngày, nếu ngày càng đông, chúng liền khai hoang thêm đất mới.”
Phòng Đại Lang trầm tư một lát: “Cha cũng lý. Chẳng qua gần đây Hàn Lâm Viện chút bận, con cũng kịp đến cửa hàng xem, cũng tiện nhiều.”
Phòng Ngôn nghĩ nghĩ, tán đồng cách của Phòng Nhị Hà: “Cha cũng lý, chúng cứ quan sát thêm mấy ngày nữa quyết định. Hiện giờ rau dại nhà vẫn đủ bán, hơn nữa thời tiết cũng còn lạnh, chờ thêm mấy ngày nữa trời ấm lên khởi công cũng . Khi đó cũng cần nhà lều nữa.”
Phòng Nhị Hà ha hả: “Ừm, lợi nhuận nhà hiện giờ , ăn vẫn là nên định một chút thì hơn. Chúng kiếm nhiều tiền cũng tiêu hết.”
Phòng Nhị Lang khâm phục: “Cha, con thật sự vô cùng bội phục cha, nhà ăn nhiều năm như , mà cha bây... Giờ vẫn thể giữ cái đầu tỉnh táo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-484.html.]
Phòng Nhị Hà liếc Vương thị: “Biết đủ thì thường vui vẻ mà. Hơn nữa, nhà cũng chỗ nào cần dùng tiền.”
Phòng Ngôn cũng vô cùng khâm phục cha . Thấy rõ là thể kiếm món tiền lớn, nhưng cha nàng động thái gì. Đây là cha nàng tầm , mà là vì việc ăn càng lớn, tiền kiếm càng nhiều, ngược càng cần định. Đặc biệt là khi đại ca nàng hiện vẫn là mệnh quan triều đình, phỏng chừng cha nàng cũng gây thêm rắc rối cho đại ca.
Bất quá, nàng thì nghĩ , nàng kiếm tiền lớn, kiếm càng ngày càng nhiều tiền. Dã Vị Quán coi như là hậu phương bảo đảm của nhà họ, nhưng Thủy Quả Trai sắp khai trương, nàng nhất định thi thố tài năng.
Phòng Đại Lang tự nhiên cũng hiểu đạo lý trong đó, : “Cha cứ việc . Hơn nữa, con các đồng liêu thức ăn nhà hương vị thật sự ngon, sáng nay còn đến cửa hàng nhà mua bánh bao. Nếu cứ theo đà , rau dại nhà khẳng định là đủ. Lỡ như ăn mà mua thì , con thấy cha trồng thêm một ít cũng .”
Phòng Nhị Hà : “Ừm, cha cứ chuẩn , rốt cuộc trồng bao nhiêu, cứ xem tình hình .”
Quả nhiên, mấy ngày tiếp theo, việc ăn của cửa hàng nhà họ ngày càng . Hơn nữa, một buổi sáng nọ, Phòng Ngôn quả nhiên thấy một mặc quan phục đến cửa hàng nhà họ ăn cơm.
Phòng Nhị Hà vốn định thu tiền của vị đại nhân , rốt cuộc con trai cả của cũng đang quan trong triều với , mấy cái bánh bao cũng đáng bao nhiêu tiền. Không ngờ vị đại nhân thêm lời nào, bảo hạ nhân để tiền vẫy tay áo rời . Phòng Ngôn đồng hồ, vị đại nhân sở dĩ vội như , là vì sắp đến giờ thượng triều.
Sau đó, buổi sáng, Phòng Ngôn gặp thêm mấy vị đại nhân nữa đến ăn bánh bao. Nhìn thấy cảnh , Phòng Ngôn cảm thấy gian cửa hàng nhà cần cải tạo một chút.
Phòng Ngôn đem chuyện với Phòng Nhị Hà.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Cha, cha cũng thấy đó, nhiều đại nhân buổi sáng sẽ đến cửa hàng chúng ăn cơm. Có thấy mệnh quan triều đình thì chút sợ hãi, nên vội vàng rời . Lại thấy mấy vị đại nhân liền qua chào hỏi bắt chuyện. Mấy vị đại nhân đó cũng phiền. Cho nên, con thấy nhà thể thiết kế thêm một phòng riêng ở lầu một và lầu hai.”