Làm Ruộng Khiến Người Làm Giàu - Chương 473

Cập nhật lúc: 2025-11-15 10:10:28
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những lời Tiêu Như Ngọc thích , chút tức giận: “Mẹ, hỏi thăm mấy chuyện đó gì? Con là thích Phòng hàn lâm, chứ thèm để ý nhà họ tiền .”

 

Tiêu phu nhân con gái , chút yên tâm: “Mẹ hỏi thăm gì ư? Nếu kết , hỏi thăm rõ ràng thể tùy tiện gả con . Hơn nữa, với con những lời , cũng là bảo con, cho dù việc ăn của nhà họ Phòng thật sự là do Ngôn tỷ nhi quản lý, con cũng đừng vì chuyện đó mà gây sự. Tóm , tiền đồ của Phòng hàn lâm là vô lượng, nhà chúng cũng thiếu ăn thiếu mặc, đến lúc đó cho con thêm nhiều của hồi môn, cả đời con đều thể an an mà sống.”

 

Tiêu Như Ngọc trợn trắng mắt, nhưng nghĩ đến lời dặn gần đây, nàng vẫn nhịn xuống: “Mẹ, yên tâm, con như .”

 

Tiêu phu nhân gật đầu: “Ừm, cũng tin con như . Bất quá, nếu Ngôn tỷ nhi thật sự lợi hại như , thấy con vẫn nên học hỏi con bé nhiều hơn.”

 

Sáng sớm hôm , Tiêu Như Ngọc ăn cơm xong tìm Phòng Ngôn. Hôm nay Phòng Ngôn tìm chỗ in ấn. Trình độ văn hóa của kinh thành cao hơn phủ thành, chữ cũng nhiều. Cho nên, ngoài việc cử phát trái cây, Phòng Ngôn còn tính toán in một ít thứ gọi là “tờ rơi”.

 

Tuy giá cả in ấn tương đối cao, nhưng vì việc ăn của cửa hàng nhà , nàng cảm thấy những việc là vô cùng cần thiết. Phải , quảng cáo mà , đối với giai đoạn đầu kinh doanh, sẽ mang hiệu quả gấp bội.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Kỹ thuật in ấn chữ rời hiện giờ phổ biến ở đây, in ấn cũng tương đối thuận tiện. Phòng Ngôn tò mò xưởng in nhỏ bé , cảm thán sâu sắc rằng lao động thời cổ đại cũng thật trí tuệ. Mà Tiêu Như Ngọc, ôm một quyển sách đến say sưa. Vừa xem , vẻ mặt vô cùng ngọt ngào.

 

Phòng Ngôn tò mò: “Tiêu tỷ tỷ, tỷ đang xem gì ?”

 

Tiêu Như Ngọc rời mắt khỏi cuốn sách, sắc mặt ửng đỏ, mắt long lanh: “Đang xem sách của Phòng hàn lâm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-473.html.]

 

Phòng Ngôn xong nhướng mày, kinh ngạc: “Đại ca thế mà cũng sách á?” Nàng bao giờ đại ca nhắc tới. Chuyện gì thế , đại ca nàng trở thành một bậc văn hào ? Nghĩ , Phòng Ngôn cũng ghé đầu qua xem.

 

Kết quả, thấy bìa sách, Phòng Ngôn liền Tiêu Như Ngọc đang xem sách gì. Hóa , đại ca nàng sách, quyển sách giống như "Tuyển tập các bài văn mẫu đạt điểm tối đa" ở kiếp . Trong đó, bài đầu tiên chính là của đại ca nàng.

 

Nàng cầm lấy một quyển mới xem vài , đó liền yên lặng đặt xuống. Nói thật, chữ nào nàng cũng nhận , câu nào cũng hiểu, nhưng khi chúng ghép với thì nàng chẳng hiểu gì cả. Không thể nghi ngờ, đại ca nàng đúng là tài hoa.

 

Lão bản thấy Phòng Ngôn và Tiêu Như Ngọc đang xem cuốn “Tuyển tập sách luận của các Trạng Nguyên”, liền tiến lên: “Các thiếu gia thật tinh mắt, quyển sách chỉ tiệm nhỏ mới , là sách bìa cứng, giấy đều là loại nhất. Rất thích hợp cho sách dùng. Bất quá, nếu các thiếu gia sưu tầm, thì cũng vô cùng giá trị, đảm bảo thể lưu truyền một hai trăm năm. Bên trong còn văn chương của tân khoa Trạng Nguyên Phòng hàn lâm, gọi là tuyệt cú mèo, ngay cả tiểu nhân, thích sách, cũng thấy !”

 

Phòng Ngôn xong liếc lão bản, trực giác cho thấy ông chủ quá. Có lẽ ông nhận bọn họ là con gái, thì cũng là cảm thấy hai họ giống sách.

 

Quả nhiên, Tiêu Như Ngọc hưởng ứng lời của lão bản, kích động: “Ông cũng cảm thấy Phòng hàn lâm đúng , cũng thấy .”

 

Lão bản thấy đúng, nếp nhăn mặt càng sâu hơn: “Thiếu gia , Phòng hàn lâm là Trạng Nguyên lang đó, văn chương của ngài khỏi bàn, giám khảo chấm bài một ai chê. Ngay cả Hoàng thượng cũng vỗ tay tán thưởng! Cả kinh thành ai mà !”

 

Tiêu Như Ngọc càng càng đắc ý, phảng phất như lão bản đang khen , : “Lão bản, lấy mười cuốn.”

 

 

Loading...