Đồng Cẩm Nguyên lập tức dậy theo Phòng Ngôn hậu viện. Hai một gốc cây, Phòng Ngôn mím môi: “Có một lời với .”
Nàng của thời đại , cho nên nhiều chuyện thể chịu đựng . Người khác thế nào nàng quản , nhưng nàng thích, nàng gả trong tương lai thì tuyệt đối . Tuy bây... Giờ sớm, nhưng vẫn là phòng bệnh hơn chữa bệnh thì hơn. Lỡ như đối phương đồng ý, hai họ cũng cần tiếp tục.
Đồng Cẩm Nguyên thấy biểu cảm của Phòng Ngôn bắt đầu nghiêm trọng, cũng cố gắng kiềm ý của , : “Ừm, .” Hắn căn bản quan tâm tiểu cô nương đối diện sẽ gì, bởi vì bất kể giờ phút nàng điều gì, đều sẽ đồng ý.
Phòng Ngôn xuống đất, nhỏ giọng: “Nếu ưng ý , thì trêu chọc cô nương khác. Không lui tới lầu xanh, trêu đùa nha trong nhà, nếu thông phòng tiểu cũng nhất là nên qua với họ nữa. Nếu , cũng đừng thích nữa.”
Đồng Cẩm Nguyên Phòng Ngôn , vội vàng giải thích: “Ta trêu chọc cô nương khác, cũng lui tới những nơi đó, trong nhà càng thông phòng tiểu .”
Phòng Ngôn mím môi: “Đó đều là chuyện đây của , quản cũng sẽ quản, nhưng thì . Người gả nhất định chung thủy với một , sẽ chia sẻ trượng phu của với khác. Nếu , thì thôi .” Phòng Ngôn cố nén sự thẹn thùng trong lòng để những lời , xong, mặt nàng đỏ bừng lên.
Đồng Cẩm Nguyên gấp đến mức sắc mặt cũng đỏ lên, vội nắm lấy tay Phòng Ngôn: “Ta thật sự thông phòng tiểu .”
Phòng Ngôn ngại Đồng Cẩm Nguyên nắm tay, nàng cố gắng giằng tay về, nhưng rút . Vì thế, nàng ngẩng đầu lườm một cái.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đồng Cẩm Nguyên cũng cảm thấy hành động của đường đột, nhưng đang vội giải thích với Phòng Ngôn, nên buông : “Là thật, tổ mẫu của từng tiểu của tổ phụ tổn thương, bà ghét nhất là tiểu , cũng cho bá phụ và cha nạp . Tam thúc của là do thất của tổ phụ sinh , nên chán ghét. Sau bá phụ quan, tổ mẫu càng về phủ thành nữa. Bởi , phụ và đại bá đều thất, cũng đều .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-435.html.]
Phòng Ngôn ngờ nhà họ Đồng còn quy định như . Thật đúng là hiếm . Giờ khắc , nàng cảm thấy tổ mẫu của Đồng Cẩm Nguyên quả thực là lão thái thái đáng yêu nhất thế giới .
Đồng Cẩm Nguyên thấy sắc mặt Phòng Ngôn rốt cuộc cũng dịu , mới chậm rãi : “Tuy năm nay mười chín tuổi, nhưng từng nạp thất. Chẳng qua, đây từng định với hai cô nương, chắc là cũng .”
Nghe Đồng Cẩm Nguyên đề cập đến hai cô nương từng định , Phòng Ngôn mím môi: “Đó đều là chuyện đây, cũng hỏi nhiều.”
Đồng Cẩm Nguyên vốn định rõ với Phòng Ngôn một chút, thấy nàng , cũng nữa, mà chuyển sang chuyện khác: “Còn nữa, Ngôn tỷ nhi, cái nơi , kỳ thực đây qua, nhưng chỉ là để bàn chuyện ăn, chứ gì ở đó. Sau cảm thấy bầu khí ở đó thích hợp, liền đến nữa, hẹn bàn chuyện ăn đều ở tửu lầu.”
Phòng Ngôn thấy tiểu nhị tới, vội thấp giọng: “Mau buông tay , tới.” Đồng Cẩm Nguyên , tuy nỡ, nhưng vẫn buông tay Phòng Ngôn .
Cuối cùng, Phòng Ngôn : “Ta , chuyện đây quản, nhưng nếu thật lòng thích , thì nữa.”
Đồng Cẩm Nguyên gật đầu, bảo đảm: “Ừm, nhất định sẽ đến những nơi đó.” Phòng Ngôn gật đầu: “Vậy thì .”
Nói xong, hai im lặng hồi lâu. Phòng Ngôn là ngượng ngùng cúi đầu . Tuy thời tiết vẫn còn nóng, nhưng bọn họ bóng cây, nhiệt độ tự nhiên thể so với ngoài nắng. Gió thỉnh thoảng thổi qua, tung lọn tóc của Phòng Ngôn, cũng xao động trái tim Đồng Cẩm Nguyên.