Phòng Ngôn Liên Hoa oang oang , khỏi phá lên: “Liên Hoa, mấy lời mà để bá nương , thế nào cũng đ.á.n.h ngươi một trận.”
Liên Hoa đắc ý: “Bây giờ bà dám!” “Vì ?” Phòng Ngôn thầm nghĩ, từ khi nào mà Liên Hoa lợi hại như , đây tuy cũng lưng, nhưng ít nhiều vẫn chút sợ.
Kết quả đầu thấy bộ dạng nàng sờ bụng đắc ý, trong lòng chợt suy đoán, hỏi: “Có ?”
Liên Hoa tán thưởng Phòng Ngôn: “Xem ngươi thông minh , ngay, chuyện gì mà ngươi .”
Phòng Ngôn vội : “Vậy ngươi còn lâu như gì, mau xuống.” Nói , định gọi hạ nhân dọn ghế.
Liên Hoa ngăn : “Không cần cần, mỗi ngày mệt lắm, nhiều. Mẹ , nhiều mới dễ sinh. Chứ thể như nhà chồng , mỗi ngày bắt giường, cho ăn thịt cá. Đến lúc đó sức mà sinh con.”
Điểm Phòng Ngôn tán đồng: “Bá nương đúng, ngươi xem trong thôn chúng , ai mà chẳng sắp sinh vẫn còn việc. Càng như , sinh con thể càng khỏe mạnh.”
Liên Hoa vỗ vỗ vai Phòng Ngôn: “Vẫn là chuyện với ngươi thoải mái nhất. Ta gì ngươi cũng hiểu. Từ khi gả đến trấn , chuyện với cũng chút khách khí, thật, còn nhớ cái thời đuổi đ.á.n.h mỗi ngày.”
Phòng Ngôn : “Hóa là da ngứa , gãi hộ ?” Liên Hoa né sang một bên: “Thôi khỏi, chúng xem tẩu tử thế nào .”
Phòng Ngôn bật lắc đầu, cùng Liên Hoa đến chỗ đồ hộp xem thử. Kỳ thực cần lo lắng, Phòng Ngôn chỉ là chọn một đầu việc, chứ trông coi thật sự vẫn là hạ nhân nhà bọn họ. Nàng sẽ phái một nha qua giám sát.
Phòng Ngôn cũng để tẩu tử Liên Hoa thấy họ, hai chỉ bên cạnh trộm một lúc, khi rời , Liên Hoa : “Không ngờ lúc tẩu tử nghiêm túc trông cũng dáng phết.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-409.html.]
Phòng Ngôn gật đầu: “Đương nhiên, bằng để tẩu tử quản sự.”
Liên Hoa : “Hiện giờ cả nhà đều cảm kích nhà các ngươi. Không riêng gì tẩu tử , mà cả ca và cha nữa. Cha già , ngươi còn để ông coi vườn cây ăn quả. Vừa gần nhà, tiền lương. Còn ca , cũng việc trong vườn.”
Phòng Ngôn : “Đừng . Đó là vì đại bá và đường ca chịu khó việc, cha mới dùng họ. Hơn nữa, chúng đều là một nhà, dùng nhà các ngươi thì dùng ai.” Gia đình Phòng Ngôn và gia đình Phòng Liên Hoa quan hệ huyết thống gần, vẫn còn trong vòng năm đời.
Nghe Phòng Ngôn , Liên Hoa mỉm . Cả hai đều thích Phòng Thu, quen việc lờ bên đó.
Hai qua bên rượu nho xem thử, liền thấy Chu thị đúng là việc. Sắp xếp đấy, mà còn uy với .
Ngay cả Liên Hoa cũng : “Ngôn tỷ nhi, nếu tẩu tử đảm đương nổi việc, thấy vì việc ăn của nhà ngươi, ngươi vẫn nên đổi khác .”
Phòng Ngôn : “Đâu ai lên quản sự, cứ xem xét .” Liên Hoa xong cũng gật gật đầu.
Đi mệt, hai về phòng Phòng Ngôn nghỉ. Liên Hoa luôn miệng khen điểm tâm của Phòng Ngôn: “Ừm, ngon quá, thơm thật.”
Phòng Ngôn bưng một ly nước ấm đến: “Ăn từ từ thôi, uống miếng nước . Lát nữa lúc ngươi về, cho ngươi mang một ít về.”
Liên Hoa cũng khách khí, gật đầu cảm ơn. Ăn xong một cái, thấy trong phòng ngoài, Liên Hoa bắt đầu lộ rõ bản tính: “Ngôn tỷ nhi, bà nội ngươi đại bá mẫu và tam thẩm ngươi cũng đến việc, kết quả hai bà chịu.”
Nhà cũ bên gần đây càng ngày càng an phận. Đại bá nàng năng linh tinh ở nhà bọn họ, đừng là đến nhà họ, mà ở trong thôn cũng ít khi ngoài. Lần tuyển , nàng cũng cố ý để ý, thấy Trần thị và Trương thị. Tuy cho dù hai họ đến, nàng cũng sẽ cho họ việc. hai họ đến, việc liền đơn giản hơn, nàng cũng cần đuổi họ .