Làm Ruộng Khiến Người Làm Giàu - Chương 367

Cập nhật lúc: 2025-11-14 23:57:54
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngay cả Giang thị cũng gặp Vương thị một , nhưng đáng tiếc vẫn luôn cơ hội. Thật bà rốt cuộc là như thế nào. Sao thể nuôi dạy con trai học giỏi như , và cô con gái lanh lợi đến thế.

 

Sau khi gặp mặt, Giang thị nhiệt tình chào hỏi Vương thị.

 

Tính tình lễ nghĩa, dịu dàng ít lời của Vương thị lập tức khiến Giang thị cảm tình. Hai phảng phất như những bạn cũ lâu năm gặp, chuyện gốc cây nhân duyên trong chùa.

 

Nói qua , Giang thị khó tránh khỏi bắt đầu khen ngợi Phòng Đại Ni và Phòng Ngôn. Bà kéo tay Phòng Ngôn, : “Lâu gặp, hai chị em con lớn thế , càng ngày càng xinh , còn lễ nghĩa như . Vừa suýt nữa nhận .”

 

Vương thị khiêm tốn: “Hai đứa nó lớn lên ở trong thôn, hiểu quy củ gì, dám nhận lời khen của phu nhân.”

 

Giang thị : “Sao , là vô cùng thích hai cô con gái nhà bà. Cái cửa hàng hồi môn của , thật sự là nhờ Ngôn tỷ nhi nhiều. Con bé xinh thông tuệ, quý nó lắm.”

 

Vương thị liếc Phòng Ngôn: “Còn mau cảm ơn phu nhân khen.”

 

Phòng Ngôn ngoan ngoãn hành lễ: “Đa tạ phu nhân khen.”

 

Giang thị tươi rạng rỡ: “Mau lên, mau lên.”

 

Nói đến đây, Giang thị đột nhiên nảy một ý, bà Phòng Ngôn, Vương thị, hỏi: “À , Ngôn tỷ nhi năm nay bao nhiêu tuổi , định gả cho nhà nào ?”

 

Vương thị : “Con bé mới qua sinh nhật mười hai tuổi, vẫn định gả cho ai.”

 

Giang thị tuổi tác, chút thất vọng: “Mười hai tuổi , cũng là đại cô nương .”

 

Vương thị cũng tiếp lời Giang thị: “ , chớp mắt một cái đều lớn cả …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-367.html.]

 

Chờ đoàn Vương thị rời , Giang thị bóng lưng Phòng Ngôn, vẫn cảm thấy chút đáng tiếc.

 

Vương mụ mụ bên cạnh Giang thị : “Phu nhân, ngài đang nghĩ gì , mai cho Phòng tiểu thư ?”

 

Giang thị thở dài một : “Đâu mai cho khác, nào còn tâm tư đó, chỉ cầu cho Cẩm Nguyên mau chóng một mối hôn sự ý là .”

 

Nghĩ bộ dạng của Phòng Ngôn, vẫn cảm thấy chút đáng tiếc: “Ai, nếu mà con bé lớn hơn vài tuổi thì . Tiểu cô nương quý nó lắm. Từ thích con bé, đáng tiếc là nhỏ quá, cũng nghĩ đến phương diện đó. Bây giờ thì đúng là dáng đại cô nương, đáng tiếc là so với Cẩm Nguyên vẫn chênh lệch nhiều. Ai, nữa, cũng chủ Cẩm Nguyên, cũng nó rốt cuộc thích kiểu cô nương nào. Thôi .”

 

Vương mụ mụ xong như đang suy nghĩ điều gì, đường trở về, bà nhịn với Giang thị: “Phu nhân, thấy đại thiếu gia chắc thích Phòng gia tiểu thư .”

 

Giang thị sững sờ một chút, đó khôi phục vẻ bình thản: “Coi như nó thích thì , nó lớn từng , còn mang cái tiếng khắc vợ. Cô nương nhà xinh xắn nũng nịu, xinh thông minh, chắc coi trọng nó.”

 

Vương mụ mụ lo lắng : “Phu nhân, chỉ lo lắng, rốt cuộc đại thiếu gia thích vị Phòng tiểu thư nào.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Giang thị , Vương mụ mụ: “Mụ mụ ý gì?”

 

Vương mụ mụ : “Không phu nhân chú ý , tấm vải may y phục hai vị Phòng tiểu thư, thấy chút quen mắt. Ngài còn nhớ , lúc Tết chúng định tìm hai cuộn vải để gửi lên kinh thành, kết quả thấy, coi kho thiếu gia lấy . Hai cuộn vải đó một cuộn màu vàng nhạt và một cuộn màu đỏ hương, chẳng chính là màu sắc y phục hai vị Phòng tiểu thư đang mặc ?”

 

Giang thị xong lời , lập tức tỉnh táo hẳn, hỏi: “Ngươi chắc chắn chứ? Ngươi lầm chứ?”

 

Vương mụ mụ cũng chút chần chừ: “Tuy vô cùng chắc chắn, nhưng màu sắc thì tóm sai , lúc chính tay cất kho.”

 

“Vậy Cẩm Nguyên rốt cuộc là…” Giang thị nhíu mày.

 

 

Loading...