Làm Ruộng Khiến Người Làm Giàu - Chương 349

Cập nhật lúc: 2025-11-14 23:57:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cao Đại Sơn sờ sờ đầu, : “Lúc đó đúng là thương nặng, cũng may…”

 

Phòng Ngôn đột nhiên “khụ khụ” hai tiếng.

 

Chẳng mấy chốc, Trần Quảng , còn mang theo thông tin của một cửa tiệm.

 

Phòng Ngôn thấy mặt Trần Quảng đỏ, quần áo cũng chút xộc xệch, giống như đ.á.n.h với ai đó. Bất quá, nàng cũng gì thêm.

 

Đoàn Phòng Nhị Hà theo Trần Quảng xem nhà. Sau khi xem xong, họ đối chiếu với những căn xem ngày hôm qua. Bọn họ cũng thể thừa nhận, quả nhiên những nơi giao dịch nhà đất lớn thì nhà cửa và đất đai cũng sẽ hơn một ít.

 

Cuối cùng, bọn họ mua một căn nhà bốn lớp sân, bởi vì vị trí tương đối , chỉ cách con phố sầm uất ba mươi phút bộ, cho nên giá cả cũng tương đối cao. Tốn hết năm ngàn lượng bạc.

 

Cũng may đó Phòng Nhị Hà gửi ở ngân hàng một vạn lượng bạc, ngoài cũng mang theo giấy tờ liên quan, cho nên trực tiếp lấy tiền từ đó .

 

Căn nhà bốn lớp sân là của một vị quan viên cáo lão hồi hương bán , một lão nhân giữ cửa tuổi tác cao, cô thế cô, theo quan viên về nhà, chỉ còn chờ xem chủ nhân mới cần một gác cổng . Lúc nhà Phòng Nhị Hà bọn họ cũng để dùng, cho nên liền mua luôn lão nhân , để ông ở đây gác cổng.

 

Còn trong sân, đều quét tước sạch sẽ, cũng gì cần . Tuy rằng hiện tại căn nhà dùng đến, nhưng Phòng Ngôn tin chắc rằng, giữ chính là tài sản tăng giá trị. Dù tiền gửi ở ngân hàng cũng sinh lời bao nhiêu.

 

Sau khi xong thủ tục, Phòng Ngôn thấy Trần Quảng cũng coi như là lanh lợi, liền hỏi: “Tiểu ca, nhà ngươi ở ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-349.html.]

 

Trần Quảng : “Ta cũng nhớ rõ nữa. Chỉ nhớ một năm quê nhà lụt, theo trong thôn ăn xin đến đây. Sau đó theo việc vặt, bán một gia đình giàu , việc mặt thiếu gia, cũng một ít chữ. Chỉ là , chủ nhà đó dời về phương nam, quen ở kinh thành, liền tự chuộc . Sau đó ở trong thành học徒 ( học việc) linh tinh, đến cửa tiệm , ban đầu cũng là bưng rót nước, mấy năm mới dẫn khách xem nhà xem đất.”

 

Đương nhiên, điều Trần Quảng chính là, cho dù thể dẫn xem nhà xem đất, cuộc sống vẫn vô cùng chật vật. Luôn lo lắng bữa bữa .

 

Phòng Nhị Hà Trần Quảng , hỏi: “Ngươi thành ?”

 

Trần Quảng khổ: “Vẫn ạ, sợ đại thúc chê , năm nay hai mươi, chỉ là gì tiền đồ, trong nhà cũng ai, ở nơi phồn hoa như kinh thành, cô nương nào để mắt đến kẻ nghèo hèn như . Ta thể ăn no là .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Đừng là cưới vợ, ngay cả ăn no cũng là cả một vấn đề. Hắn hôm qua chốt một mối ăn, tối ngủ phát hiện giường động tay động chân. Vừa lúc ngoài, công việc như cũng suýt cướp mất, hơn nữa lúc đó lão bản cũng thấy, còn với ánh mắt mấy tán đồng.

 

Vì tiền hoa hồng, vì tiền công, vẫn giành lấy. mà… lúc trở về, tương lai nào đang chờ đợi . Nói chừng, lập tức sẽ sa thải. Sớm xúc động như thế… chỉ là ức h.i.ế.p lâu như , vất vả lắm mới chút khởi sắc, thật sự là nhịn .

 

Hắn rõ ràng năng lực, chịu thương chịu khó, nhưng tại khó sống đến ? Còn bằng lúc hầu cho nhà . Ít nhất cũng lo ăn uống, nếu chủ nhà hiền lành một chút, thì cuộc sống càng thoải mái.

 

Thành ? Đối với quá xa vời, ngoại tỉnh, bản lĩnh gì, cô nương nào chịu gả cho . Nghĩ đến những chuyện sắp đối mặt khi về, cảm thấy lúc thà theo chủ nhà về phương nam còn hơn.

 

Phòng Ngôn Trần Quảng , biểu cảm của , nhịn : “Tiểu ca, ngươi cũng thấy , nhà là dân ăn, cũng coi như tiền. Ca ca năm nay là Giải Nguyên của Lỗ Đông phủ, sang năm sẽ kinh thi Hội. Ngươi nguyện ý đến nhà việc ?”

 

 

Loading...