Đồng Cẩm Nguyên biểu cảm của Phòng Ngôn, cũng chắc chắn sẽ ít, : “Ta đoán , vẫn là mời Ngôn tỷ nhi cho .”
Phòng Ngôn thấy Đồng Cẩm Nguyên đoán, chút vui: “Huynh thật sự đoán , đoán thử xem .”
Đồng Cẩm Nguyên thấy , nghĩ nghĩ, : “Ừm, một trăm văn?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn mắt tròn xoe chằm chằm Đồng Cẩm Nguyên, lập tức xịu mặt, thế thì còn gì là vui vẻ khoe khoang nữa? Con át chủ bài lật lên đoán trúng, thật là mất hứng.
Đồng Cẩm Nguyên biểu cảm của Phòng Ngôn, đột nhiên cảm thấy hình như sai, vội chữa cháy: “Ta chỉ là bừa thôi, vẫn tò mò, mong Ngôn tỷ nhi cho .”
Phòng Ngôn tiu nghỉu: “Chính là một trăm văn, chính xác là 109 văn. Vừa đoán trúng, còn tưởng là nhiều lắm, đoán trúng một cái, thấy chẳng gì đáng để khoe.”
Đồng Cẩm Nguyên bộ dạng trẻ con của Phòng Ngôn, : “Đều tại , kỳ thực sớm quan sát, hơn nữa chưởng quỹ Giang Ký cũng từng với , cho nên mới .”
Phòng Ngôn kinh ngạc Đồng Cẩm Nguyên: “Tiểu nhị của Giang Ký nhà thế mà ở cửa đếm từng một ?”
Sắc mặt Đồng Cẩm Nguyên chút lúng túng trong giây lát: “Không , là chưởng quỹ tính .”
Phòng Ngôn : “Ồ ồ, là thế, mà, cửa tiệm nhỏ xíu nhà gì mà nghiên cứu.”
Sắc mặt Đồng Cẩm Nguyên khôi phục bình thường: “Sao , Ngôn tỷ nhi khiêm tốn , mấy ngày còn nhắc đến cách của cô trong lúc họp với các chưởng quỹ, cùng bọn họ thảo luận một chút. Hơn nữa, cô cửa tiệm nhà cô ở phủ thành bây giờ nổi tiếng thế nào ?”
Phòng Ngôn lời , tỉnh táo hẳn lên, từ lúc cha nàng thường xuyên mời dự tiệc của thương nhân, cộng thêm giá đất giá nhà ở kinh thành, nàng ít nhiều cũng thể cảm nhận , chẳng qua là ai thẳng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-345.html.]
“Các thế mà còn nghiên cứu , nhà nổi tiếng lắm ? Bọn họ đều thế nào?”
Đồng Cẩm Nguyên : “Nếu lúc ban đầu, đều cửa tiệm nhà cô vô cùng kiếm tiền, dần dần thế tiệm bánh bao lớn nhất phủ thành, trở thành tiệm bánh bao kiếm tiền nhất. Sau , chờ đại ca cô thi đỗ Giải Nguyên của phủ thành, liền thích gọi tiệm của các cô là tiệm bánh bao Giải Nguyên. Hiện giờ, nhà cô mở thêm một chi nhánh nữa, đều nhà cô là tiệm bánh bao lớn nhất phủ thành, là cửa tiệm thức ăn đặc sắc.”
Sự chú ý của Phòng Ngôn dồn một từ trong đó, nàng buột miệng thốt lên: “Nếu đại ca thi đỗ Trạng Nguyên, chẳng là tiệm Trạng Nguyên ?”
Đồng Cẩm Nguyên Phòng Ngôn cho bật : “Chẳng thế , đến lúc đó chính là tiệm Trạng Nguyên.”
Nói xong những lời , Phòng Ngôn cảm thấy những đ.á.n.h giá về nhà bọn họ phát từ miệng Đồng Cẩm Nguyên hẳn là vô cùng chân thực và chính xác, dù Đồng Cẩm Nguyên cũng là đại thiếu gia của tiệm gạo lớn nhất phủ thành.
Phòng Ngôn đùa: “Đồng đại ca, phỏng chừng cha cũng bên ngoài đ.á.n.h giá thế nào , ông cứ một lòng một ở nhà trồng cây, trồng rau, đẽo gọt bàn ghế cho nhà thôi.”
Đồng Cẩm Nguyên cửa tiệm nhà Phòng Ngôn, lộ vẻ thán phục: “Cho nên bội phục Phòng đại thúc, vĩnh viễn đều thể giữ vững bản tâm. Cho dù kiếm bao nhiêu tiền, trong mắt ông vẫn chỉ là như . Rất nhiều buổi tụ họp của thương nhân, ông bây giờ càng lúc càng thèm nữa.”
Phòng Ngôn đến mấy lời , do dự một chút, hỏi: “Vậy còn Đồng thiếu gia thì , những buổi tụ tập đó ?”
Đồng Cẩm Nguyên gật đầu: “Thỉnh thoảng cũng .”
Phòng Ngôn nghĩ đến chuyện cha nàng từng , đột nhiên cảm thấy chút quen Đồng Cẩm Nguyên nữa. Ra là cũng sẽ cùng những đó đến những nơi như ? Quả nhiên đàn ông đều thích dạo những chỗ đó, từ xưa đến nay đều . Đặc biệt là đàn ông tiền.
nàng vẫn tin thiếu niên mắt với bộ dạng quang minh lạc là như , nàng nghĩ nghĩ, hỏi thêm một câu: “Huynh sẽ cùng các thương nhân đó ăn chơi trác táng ?”