Đồng Cẩm Nguyên : “Bởi vì đây là của hồi môn của mẫu , tuy là quản lý, nhưng một việc vẫn thể tự quyết, cho nên chỉ chia cho cô hai thành. Nếu cô chê ít, thêm cho cô một thành nữa nhé?”
Phòng Ngôn thiếu niên mắt, cảm thấy hai bọn họ căn bản cùng một chuyện. Nàng mở xem qua bạc trong rương, : “Xem kiếm lời ít tiền nha, Đồng đại ca khách khí , xin nhận.” Phòng Ngôn thầm nghĩ, cứ từ chối mãi cũng . Dù Đồng gia cũng gia nghiệp lớn, bọn họ đưa, nàng cứ nhận là .
Đồng Cẩm Nguyên gật đầu: “ là kiếm lời ít, đều là nhờ Ngôn tỷ nhi.”
Phòng Ngôn : “Đồng đại ca khách sáo .”
Trở về sương phòng ở hậu viện, Phòng Ngôn mở rương đếm, bên trong tổng cộng là ba trăm lượng chẵn, xem cửa hàng đồ gỗ Giang Ký kiếm ít. Quả nhiên gia nghiệp lớn khác. Một món đồ nho nhỏ mà thể kiếm nhiều tiền như trong thời gian ngắn.
Phòng Ngôn đem tiền cất gian của . Toàn bộ tiền của nàng đều để ở bên trong, nhiều tiền mà Phòng Nhị Hà bọn họ , nàng đều đổi thành ngân phiếu, cất đây. Dù thì rương, hầm chứa đồ an đến mấy, cũng an bằng chỗ của nàng. Huống hồ còn chiếm trọng lượng. Không việc gì thì lôi đếm, xem tài sản hiện tại của , đó liền càng động lực kiếm tiền.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn gọi Cẩu Thặng , hỏi nó kinh thành thêm một chuyến nữa . Bởi vì Hồ Bình Thuận ngày mai , nhiều chuyện vẫn là nên chuẩn sớm thì hơn. Cẩu Thặng mới từ kinh thành trở về, ý kiến của nó thế nào.
Cẩu Thặng nhị tiểu thư bảo nó kinh thành, nó liền đây là nhị tiểu thư coi trọng nó, nếu nhị tiểu thư bảo khác . Nó vẫn luôn , nhị tiểu thư cố ý đề bạt nó. Cho nên, dù thể mệt mỏi đến , nó cũng sẽ kêu mệt. Huống hồ, nó còn trẻ, sức lực dồi dào, chút vất vả là gì.
Nghĩ đến đây, nó “bụp” một tiếng quỳ xuống: “Nhị tiểu thư, tiểu nhân nhất định sẽ phụ lòng tin cậy của ngài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-342.html.]
Phòng Ngôn : “Ừm, coi trọng ngươi, cho , , sẽ sắp xếp cho ngươi một công việc . Đứng lên , từ từ .”
Cẩu Thặng vội vàng dậy.
Phòng Ngôn : “Ngươi cùng Hồ chưởng quỹ kinh thành, thì tạm thời cần về nữa. Lúc Hồ chưởng quỹ việc, ngươi cũng ở bên cạnh theo. Chờ Hồ chưởng quỹ trở về, ngươi cứ ở , cần về vội. Đất nhà mua ở kinh thành cũng gần, đến lúc đó vất vả ngươi trông coi hai bên một chút. Trần Quảng dù cũng là hạ nhân mới mua, cũng yên tâm lắm, ngươi ở đó cũng quan sát một chút. Ngoài , còn một việc quan trọng giao cho ngươi.”
Cẩu Thặng Phòng Ngôn sắp xếp, tâm trạng vô cùng kích động, nó nén sự phấn khích trong lòng, : “Nhị tiểu thư, ngài cứ .”
Phòng Ngôn : “Lúc cũng dạy ngươi chữ . Ngươi đến kinh thành hỏi thăm giá đất, giá nhà, giá gạo, giá mì, giá hoa quả rau củ… vân vân, các loại giá cả, bộ đều ghi nhớ kỹ. Nếu kinh thành chuyện gì mới mẻ, cũng ghi . Đặc biệt là chuyện của các quan to quý tộc. Đương nhiên, ngươi cũng cần cố tìm hiểu, chỉ cần đến quán , quán ăn ngóng là . Một tháng gửi cho một phong thư.”
Cẩu Thặng tuy hiểu lắm ý của nhị tiểu thư, nhưng vẫn kiên định gật đầu: “Vâng, nhị tiểu thư, tiểu nhân nhất định sẽ .”
Phòng Ngôn lấy một cái túi tiền trơn, đưa cho Cẩu Thặng: “Trong tổng cộng mười lượng bạc, đều là bạc vụn và tiền đồng, ngươi ở kinh thành tìm hiểu những chuyện cũng cần dùng tiền. Chi phí của Trần Quảng bọn họ cha sẽ lo, tiền tiêu hàng tháng của ngươi vẫn phát như thường, tiền là dùng để ngươi việc. Ngươi cũng cần đến những nơi xa hoa, chỉ cần đến các quán , quán rượu trong ngõ nhỏ là .”
Cẩu Thặng hành động của Phòng Ngôn cho ngây , nó do dự hồi lâu, vẫn hỏi: “Nhị tiểu thư, ngài đây là ý gì, tiểu nhân chút hiểu. Ta cứ cảm thấy, tiểu nhân việc, mà là ăn chơi trác táng .”