Trong lòng Trần Quảng lập tức dâng lên một cảm giác nguy cơ, : “Ta cùng hai vị.”
Phòng Ngôn : “Được.”
Đến nơi, Phòng Nhị Hà chỉ chọn một đàn ông trông vẻ trung hậu thật thà. Mua xong, Phòng Nhị Hà tính toán để ông đến trang viên gác cổng.
Trước khi cáo biệt, Phòng Ngôn : “Tiểu ca, ngươi cứ suy nghĩ kỹ , ngày mai bọn .”
Mua nhà mua đất, tâm trạng của Phòng Ngôn và Phòng Nhị Hà , ba bắt đầu dạo kinh thành. Mua nhiều đồ mang về quà.
Sáng hôm , Trần Quảng sớm xuất hiện ở khách điếm, vẻ mặt chút tiều tụy.
Thấy Phòng Nhị Hà, gọi Phòng lão bản nữa, mà gọi: “Lão gia, tiểu thư.”
Phòng Ngôn kinh ngạc nhướng mày, liếc Phòng Nhị Hà, thật, nàng ngờ Trần Quảng đồng ý, tối qua về Phòng Nhị Hà còn phê bình nàng.
Phòng Ngôn là, khi Trần Quảng trở về, quả nhiên lão bản trách phạt. Hắn liên tiếp chốt hai mối ăn lớn, kết quả nhận một đồng tiền hoa hồng nào. Lão bản cứ khăng khăng cướp khách của tiểu nhị khác. Còn phạt dẫn khách xem nhà, xem đất nữa.
Trần Quảng vốn dĩ bao nhiêu tiền bạc, thường xuyên những ở cùng bóc lột, đ.á.n.h rớt xuống tiểu nhị cấp thấp nhất như , càng thêm đường sống. Hắn nhẫn nhịn cơn tức tiếp tục việc, buổi tối còn những ở cùng châm chọc. Hắn một đêm ngủ, sáng hôm thu dọn đồ đạc liền tìm Phòng Ngôn.
Những ngày tháng như , thật sự thể sống nổi nữa.
Buổi tối cũng nghĩ kỹ, tuy hầu tự do, nhưng thể ăn no. Hơn nữa chủ nhà trông vẻ hòa thuận, tiền, sẽ để thiếu ăn thiếu mặc, bôn ba vì kế sinh nhai. Hơn nữa còn là quản sự, chắc chắn sẽ hơn cuộc sống hiện tại nhiều. Dù cũng bán một , bán thêm nữa cũng .
Lúc thủ tục, Trần Quảng do dự một chút : “Nếu… là nếu, chuộc , thể ?”
Phòng Ngôn gật đầu: “Đương nhiên là thể.”
Trần Quảng yên tâm thủ tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-340.html.]
Sau khi thủ tục xong, Phòng Nhị Hà bảo tiên cứ ở căn nhà bốn lớp sân, vài ngày nữa sẽ đại quản gia đến. Cũng dặn dò thỉnh thoảng hỏi thăm xem khu vực ngoại ô kinh thành khoảnh đất nào lớn bán , nhất là trong vòng trăm dặm quanh kinh thành.
Mất hai ngày, đoàn Phòng Nhị Hà trở về phủ thành. Phòng Ngôn thề, nếu chuyện gì đặc biệt, nàng tuyệt đối kinh thành nữa.
Lúc trong tiệm nhiều lắm, Phòng Ngôn ở lầu hai ăn dặn dò Cẩu Thặng. Vài ngày nữa, Phòng Nhị Hà tính để Hồ Bình Thuận kinh thành một chuyến, Phòng Ngôn Cẩu Thặng cùng. Cẩu Thặng việc linh hoạt, nhiều chuyện tùy cơ ứng biến.
Hai đang chuyện, đột nhiên gọi nàng.
“Phòng tiểu thư.”
Phòng Ngôn đầu qua, rõ ràng đối diện hai , gọi nàng là Chiêu Tài, nhưng trong mắt nàng chỉ thấy mỗi Đồng Cẩm Nguyên. Lúc mặt trời ngả về tây, ánh nắng chiếu lên Đồng Cẩm Nguyên, giống như phủ thêm một lớp phật quang.
Nhìn thấy nụ của Đồng Cẩm Nguyên, nụ mặt Phòng Ngôn cũng rạng rỡ hơn, nàng cất giọng trong trẻo: “Đồng đại ca.”
Gọi xong, nàng vơ lấy nửa cái bánh bao còn đĩa nhét miệng. Lại húp thêm mấy ngụm canh, dặn dò Cẩu Thặng một tiếng lộc cộc chạy xuống lầu.
Đến tiệm đối diện, Phòng Ngôn xuống đối diện Đồng Cẩm Nguyên, : “Đồng đại ca, lâu gặp.”
Đồng Cẩm Nguyên nụ của cô nương nhỏ, : “Ngôn tỷ nhi, lâu gặp. Nghe dạo gần đây cô kinh thành ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn nhướng mày, ngờ chuyện Đồng Cẩm Nguyên cũng . Vậy thì những lời tiếp theo nàng sẽ thuận lợi hơn nhiều.
“ , kinh thành lắm. Cổng thành cao, đông, đồ vật cũng tinh xảo.”
Đồng Cẩm Nguyên gật đầu: “ thế, phong cảnh kinh thành chút khác biệt so với chỗ chúng .”
Phòng Ngôn đảo tròn mắt, : “Ta ở kinh thành cũng thấy mấy tiệm Đồng Ký, cũng là do nhà Đồng đại ca mở đúng ?”