Nghĩ nghĩ, Phòng Nhị Hà : “Phiền ông tìm một tiểu nhị dẫn chúng xem thế nào?”
Cẩu Thặng vẫn luôn , nhưng biểu cảm của Phòng Nhị Hà, liếc qua môi giới, nên lên tiếng.
Người môi giới liền lập tức dặn tiểu nhị . Sau khi xem xong, Phòng Nhị Hà đối với vị trí của đất vẫn hài lòng, chẳng qua, mấy khoảnh đất trông còn bằng đất nhà bọn họ. Trông giống như bộ đều là ruộng , Phòng Nhị Hà nhíu mày.
Phòng Ngôn thì gì, sờ sờ đất, cảm thấy cũng tương tự .
Trở về, Phòng Nhị Hà chuyện với môi giới: “Ông chắc chắn đều là ruộng chứ?”
Người môi giới , sắc mặt đổi: “Phòng lão bản, dĩ nhiên , ruộng ở kinh thành đều như cả. Có lẽ đất ở chỗ các vị hơn một chút, nhưng đất ở đây đều thế . Dạo thu hoạch cũng , đất nào cũng thôi.”
Phòng Nhị Hà xong phát biểu ý kiến gì về chuyện , mà chuyển sang hỏi: “Về giá cả thì ? Có thể bớt chút nào ?”
Người môi giới : “Phòng lão bản, giá nhà chúng là rẻ lắm , ông đó thôi, mấy năm đất kinh thành suýt nữa là hai mươi lượng một mẫu, đây là hạ giá đó. Nghe khẩu âm các vị là từ nơi khác tới đúng , chắc là quen thuộc với kinh thành chúng . Đồ ở kinh thành, đắt lắm.”
Phòng Ngôn thầm nghĩ, chẳng lẽ đây là đang bắt nạt bọn họ là ngoài tỉnh? Nàng ngay từ đầu cảm thấy gã chút thành thật. Nàng nhíu mày, liếc Phòng Nhị Hà bên cạnh.
Phòng Nhị Hà xong trong lòng cũng thoải mái, nhưng ông biểu hiện ngoài, : “Hôm nay phiền ông , về suy nghĩ thêm .” Nói xong, ông bảo Cẩu Thặng đưa cho tiểu nhị ít tiền công vất vả.
Gã môi giới chút sốt ruột: “Phòng lão bản, giá nhà chúng rẻ , ngài hôm nay mua luôn , chừng ngày mai là còn .”
Phòng Nhị Hà : “Nếu thật sự như , thì chứng tỏ nhà chúng với khoảnh đất duyên phận.” Nói xong, Phòng Nhị Hà liền rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-331.html.]
Ông tự nhiên là gã chưởng quỹ ở lưng mắng bọn họ một câu: “Đồ quê mùa, tiền thì tới kinh thành gì, ở cái xó xỉnh của các .”
Chờ Phòng Nhị Hà từ đó , một đoạn xa, Phòng Ngôn liếc sắc mặt cha , : “Cha, con thấy gã môi giới đó giống lành gì. Rõ ràng là coi thường chúng . Người cũng cần buồn, con tin kinh thành lớn như chỗ môi giới khác, phủ thành còn mấy chỗ nữa là.”
Phòng Nhị Hà thở dài một : “Cha thấy gã môi giới ăn thật thà. Giới thiệu cho chúng rõ ràng là ruộng hạng trung, cứ khăng khăng là ruộng thượng hạng. Chắc là tưởng chúng xem đất.”
Phòng Ngôn xong, : “Vậy chúng thấy may mắn vì lừa, vẫn là cha lợi hại.”
Phòng Nhị Hà : “Nói cũng , nếu phân biệt ruộng ruộng , chẳng là bọn họ lừa ?”
Lúc , Cẩu Thặng do dự lâu mới lên tiếng: “Lão gia, nhị tiểu thư đúng đó. Cửa tiệm chúng tới hôm nay thực tiệm lớn, chẳng qua là lớn nhất con phố thôi. Hôm qua con còn cửa tiệm khác, là chúng đến chỗ khác xem thử? Hình như ruộng giá cũng tầm 15 lượng, đắt như . tiểu nhân cũng nhầm , nên dám với lão gia.”
Phòng Nhị Hà xong, Cẩu Thặng : “Ngươi . Cửa tiệm đúng là lắm, chúng tìm hỏi thăm, đến chỗ môi giới lớn nhất kinh thành.”
Cẩu Thặng thấy đúng, hưng phấn đáp: “Vâng, , lão gia, con hỏi ngay đây.”
Nói xong, Cẩu Thặng liền ven đường tìm hỏi thăm.
Nhìn bóng lưng Cẩu Thặng, Phòng Ngôn : “Cha, cảm thấy Cẩu Thặng càng ngày càng tháo vát ?”
Phòng Nhị Hà gật đầu: “Không tệ, lanh lợi.” Nếu ông cũng dắt nó theo.
Phòng Ngôn : “Người thấy để nó ở bên cạnh đại ca thì thế nào?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.