Làm Ruộng Khiến Người Làm Giàu - Chương 313

Cập nhật lúc: 2025-11-14 23:56:45
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phòng Đại Lang và Ngô tú tài thì băn khoăn như Phòng Nhị Lang, cầm bánh bao lên nhai kỹ nuốt chậm.

 

Phòng Nhị Lang thấy hai họ ăn ngon lành như , bụng cũng bắt đầu réo lên. Cậu nuốt nước bọt, do dự một chút, cầm cái bánh bao c.ắ.n dở một miếng lên.

 

“Thôi, con vẫn là nên ăn chút bánh bao lót .”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Ba nhất thời im lặng, một lát , đồ ăn của Vọng Xuân Lâu mang tới. Vừa đúng lúc Phòng Nhị Hà cũng trở về, đều ăn , chờ Phòng Nhị Hà về cùng ăn.

 

Phòng Nhị Hà rửa tay tới, ba mặt, : “Vất vả .”

 

Mấy đều lót vài cái bánh bao, lúc cũng đói lắm, họ uống chút rượu, bắt đầu thảo luận về kỳ thi Hương.

 

Bởi vì thi Hương vô cùng quan trọng, đây là kỳ thi thể đổi vận mệnh. Chỉ cần thi đỗ, liền cơ hội quan. Cho dù thi đỗ tiến sĩ cũng thể quan. Cho nên, Phòng Nhị Hà do dự một chút, vẫn nhịn hỏi vài câu.

 

“Cái đó, Đại Lang, con thấy thi thế nào?”

 

Phòng Đại Lang đặt chén rượu trong tay xuống, : “Thưa cha, cái khó lắm, còn xem ý của quan chủ khảo.”

 

Phòng Nhị Hà , thi khoa cử đôi khi xem văn chương hợp ý vị giám khảo chấm bài , nếu hợp, thể sẽ chọn. Nếu ý kiến của và quan chủ khảo trái ngược , khả năng cao là trúng tuyển.

 

“Vậy… bản con thấy thế nào?” Phòng Nhị Hà vẫn nhịn hỏi thêm một câu. Phảng phất như chỉ cần Phòng Đại Lang thi cũng thể trúng tuyển .

 

Phòng Đại Lang lắc đầu, vẫn rõ, chỉ đáp: “Cha, con cố gắng hết sức , còn đậu xem ý trời.”

 

Phòng Nhị Hà câu trả lời như , thở dài một .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-313.html.]

Ngô tú tài thì bi quan như Phòng Nhị Hà, ông : “Nếu Tu Trúc mà trúng tuyển, thì cũng thật còn bao nhiêu thể trúng tuyển nữa .”

 

Phòng Đại Lang khiêm tốn vài câu, mấy chuyển sang chủ đề khác.

 

Phòng Nhị Hà nghĩ, dù cũng thi xong, kết quả thế nào, cứ chờ thành tích hẵng .

 

Chờ cơm nước xong, Phòng Đại Lang, Phòng Nhị Lang và Ngô tú tài ba ngoài tìm hiểu tin tức và liên lạc tình cảm với các tú tài khác thi xong.

 

Phòng Ngôn mấy ngày nay ở ngoài, cũng , nàng ru rú trong phòng nghiên cứu đồ vật.

 

Trước đó nàng vẫn luôn suy nghĩ thế nào để báo đáp Đồng thiếu gia, nghĩ mãi, đến lúc sắp thu hoạch vụ thu, nàng mới nghĩ một thứ. Sau khi tự vẽ xong bản thảo, nàng đem ý tưởng của với Phòng Nhị Hà, và đưa bản phác thảo cho ông xem.

 

Phòng Nhị Hà mắt sáng rỡ, : “Nhị Ni, thứ của con đấy, như thể tiết kiệm ít sức lực. Rất nhiều đều dùng gậy gỗ, thậm chí dùng tay để bóc. Thứ nếu thành công, thật sự là một việc lợi cho bá tánh.”

 

Phòng Ngôn chột : “Cha, đừng tâng bốc con, con chỉ là thấy hạ nhân nhà vất vả quá, nên giúp họ thôi. Thứ con suy nghĩ nhiều năm mới nghĩ . Người xem xem, như vầy , còn chỗ nào cần sửa đổi .”

 

Phòng Nhị Hà bản vẽ, : “Cha chỉ qua thế , thì thấy chỗ dường như chút khả thi. mà, cụ thể thao tác thế nào, vì cha thực tế, nên cũng .”

 

Phòng Ngôn Phòng Nhị Hà , mím môi, nghĩ ngợi, cuối cùng cũng suy nghĩ trong lòng: “Cha, con xong thứ tặng cho Đồng thiếu gia, ngài ở phủ thành giúp chúng ít, con cảm ơn ngài một chút. Người thấy thế nào?”

 

Phòng Nhị Hà kinh ngạc Phòng Ngôn, nghĩ nghĩ, : “Cũng . Thứ nếu đem bán, phỏng chừng cũng thể kiếm ít tiền. Nhị Ni, con thể nghĩ như , .”

 

Phòng Ngôn thấy Phòng Nhị Hà đồng ý, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nàng chỉ sợ cha đồng ý, cảm thấy đem tặng thì lỗ vốn.

 

“Nếu , cha, cũng cần , con trực tiếp tìm Đồng thiếu gia, bảo ngài dẫn con đến cửa hàng đồ gỗ, con sẽ bàn bạc cách với các thợ mộc.”

 

 

Loading...