Đồng lão phu nhân câu , mắt sáng rỡ, đại sư thế mà chỉ điểm cho Nguyên ca nhi nhà bà. Đây thật đúng là phúc phận trời ban! Cho dù xem quẻ, mà đại sư chỉ điểm, cũng là điều thường cầu còn .
“Vậy, ý của đại sư là đến năm 20 tuổi, cháu trai thể thành ?”
“A di đà phật!”
“Rốt cuộc ý đó , thưa đại sư?”
“A di đà phật!”
Tiếp theo, mặc kệ Đồng lão phu nhân hỏi vấn đề gì, tiểu sa di đều trả lời bằng một câu y hệt. Nói xong, chú liền trong viện.
Đồng Cẩm Nguyên kéo kéo tay áo tổ mẫu: “Tổ mẫu, nếu đại sư , chúng thôi.”
Những rời lúc Đồng Cẩm Nguyên với ánh mắt khác hẳn, trong lòng đều thầm đoán, rốt cuộc phận gì mà đại sư chỉ điểm. Trong họ thiếu những quan giàu , những tiểu thương buôn bán. Điểm chung của họ là đều đại sư chỉ điểm, mà .
Có tò mò tiến lên hỏi thăm, nhưng Đồng lão phu nhân sẽ cho khác họ cầu xin chuyện gì, bà chỉ mong tất cả đều mệnh của cháu trai . Vì , bà chỉ cho họ phận của .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Về đến nhà, niềm vui của Đồng lão phu nhân vẫn lộ rõ ngoài.
Có thể cao tăng chỉ điểm một câu, đó là phúc khí của cháu trai bà. Bất quá, cao tăng chờ đến năm 20 tuổi, đúng là muộn.
Giang thị liền : “Mẹ, năm nay Nguyên Nhi 18 tuổi, cũng chỉ còn hai năm nữa thôi. Chỉ cần đến lúc đó thật sự tìm một cô nương thích hợp, chờ thêm hai năm cũng cả.”
Đồng lão phu nhân : “Đó là đương nhiên. Nếu đại sư , Nguyên ca nhi của chúng chắc chắn sẽ gặp . Hơn nữa đại sư còn Nguyên ca nhi của chúng là đại phú đại quý, mệnh . Chúng cần để ý cái của ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-306.html.]
Mấy ngày nay cao tăng và tổ mẫu khuyên giải, Đồng Cẩm Nguyên cũng thông suốt nhiều, khi ở kinh thành một thời gian, cùng mẫu Giang thị trở về phủ thành.
…
Mà ở nơi xa tại Phòng gia thôn, Phòng gia lúc cũng đang một lựa chọn trọng đại.
Thấy còn đầy một tháng nữa là đến kỳ thi, Phòng Nhị Lang cuối cùng cũng lời trong lòng .
“Cha, , đại ca, năm nay con tham gia thi Hương.”
Phòng Đại Lang nhíu mày: “Nhị Lang, báo danh cả , bây giờ tham gia, trong lòng nghĩ gì ?”
Tuy đại ca quở trách, nhưng Phòng Nhị Lang nghĩ đến quyết định của , vẫn : “Đại ca, năm nay con chắc chắn thi đỗ, nhiều kiến thức con vẫn học tới. Lần cũng là vô ích.”
Phòng Nhị Hà : “Nhị Lang, vẫn thử một chứ.”
“Cha, cần nữa, con quyết định .” Phòng Nhị Lang cứng rắn .
Phòng Đại Lang thở dài một : “Nhị Lang, suy nghĩ của đại ca sớm . Từ năm ngoái, đại ca nghĩ gì. Gần đây biểu hiện cũng tệ, việc học chính là như , tuần tự từng bước, thể học dồn học nhét, cố gắng học bao nhiêu thì nhớ kỹ bấy nhiêu.”
Suy nghĩ trong lòng Phòng Nhị Lang từng rõ với đại ca , ngờ đại ca hiểu hết.
“Ta cũng trông mong thi đỗ, chỉ , mà cha và đại ca cũng hề ép . , tham gia kỳ thi là một lựa chọn sáng suốt. Đệ chỉ mới xem qua đề thi các năm, quy trình thi cử, nhưng bao giờ thật sự trường thi đúng ? Nếu quyết định để kỳ thi hẵng thi, thì càng nên tham gia , để cảm nhận khí trường thi. Đến ba năm cũng sự chuẩn .”
Phòng Nhị Lang tham gia là vì đả kích, sợ đề thi quá khó, bản sẽ đả kích. , từng nghĩ đến khía cạnh như đại ca . Cảm nhận khí trường thi ? Đây quả thực là một cách để tăng thêm kinh nghiệm. Còn nhớ trận thi Huyện đầu tiên, khẩn trương đến mức suýt chút nữa bài.