Chẳng qua, khối lượng công việc vô cùng lớn, ngoài hạ nhân trong nhà, trong thôn và một công nhật, Phòng Nhị Hà còn đặc biệt mời một nhà vườn kinh nghiệm trồng cây, mất hơn mười ngày mới trồng kín bộ khoảnh núi.
Như , đất trong nhà còn nhiều, trừ vài mẫu trồng nho , thì chính là những đám đất trồng rau dại.
Phòng Nhị Hà bảo hạ nhân trong nhà đem bộ hạt giống rau dại rắc lên phần đất còn , đó chuẩn mở tiệm ở hai huyện thành bên cạnh.
Hai chọn, Phòng Nhị Hà sớm nghĩ kỹ, chính là Phòng Nam và Phòng Bắc. Còn cửa tiệm cũ của họ, sẽ do hạ nhân trong nhà tiếp quản. Mấy năm , Phòng Nhị Hà mua một ít hạ nhân, qua mấy năm quan sát và bồi dưỡng, ông chọn hai từng phụ giúp ở huyện thành, đến tiếp quản cửa tiệm của Phòng Nam và Phòng Bắc.
Phòng Nam và Phòng Bắc khi tin dĩ nhiên là vô cùng vui sướng. Từ trấn lên huyện thành, đây là một cơ hội lớn. Lên huyện thành, nghĩa là tiền kiếm sẽ gấp vài ở trấn .
Phòng Lâm tin , liền với Phòng Nam rằng sách nữa, theo ông lên huyện thành ăn.
Phòng Nam và Lý thị thực cũng trình độ học vấn của con trai , lúc khi còn học ở huyện thành, phu tử bóng gió qua. Con trai họ lẽ thuộc loại thiên phú sách. Tuy là , nhưng họ vẫn hy vọng con trai thể thêm chút sách, thi đỗ tú tài, thì ít nhất cũng thể mở mang kiến thức.
Nghe yêu cầu của con trai, Phòng Nam chút do dự. Ông nghĩ ngợi, quyết định sang nhà Phòng Nhị Hà một chuyến.
Lúc ông chuyện , Phòng Đại Lang cũng đang ở đó, , ông trực tiếp hỏi luôn vị cháu trai học vấn uyên thâm , xem thái độ gì về việc học của con trai .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Đại Lang suy nghĩ một lát : “Thúc Nam, Lâm ca nhi quả thực thiên phú lắm về phương diện sách. Muốn thành tựu con đường khoa cử, e là chút khó khăn, sẽ tốn nhiều công sức hơn khác. Có lẽ thêm vài năm, vận khí thì thể thi đỗ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-303.html.]
Phòng Nam Phòng Đại Lang xong, cũng hiểu , con trai thật sự thiên phú khoa cử. Ông cuối cùng cũng dập tắt hy vọng.
“Tuy nhiên, thưa thúc Nam, Lâm ca nhi khá xuất sắc về phương diện toán học, thêm vài năm sách, giữ sổ sách thì thành vấn đề.”
Phòng Nam câu , sắc mặt cuối cùng cũng khá lên một chút: “Ai, chỉ cần đừng giống lúc , chỉ cu li là , nó thể một cái nghề, cũng cần lo lắng cho nó nữa. Mỗi mệnh riêng, thi đỗ thì thôi . Nếu nó theo lên huyện thành, sẽ mang nó theo.”
Phòng Đại Lang : “Thúc Nam, con đề nghị vẫn nên để Lâm ca nhi thêm một năm sách nữa, bây giờ còn nhỏ, tâm tính còn định, thêm hai năm sách cũng thể rèn giũa tính tình.”
Phòng Nam đối với Phòng Đại Lang vô cùng kính nể, tuy đây là cháu , nhưng lời cháu khiến tin phục một cách khó hiểu.
“Ai, , lời Huyền ca nhi, chờ sang năm nếu nó vẫn , sẽ đưa nó .”
Sau khi bàn bạc xong xuôi, vội vàng lên huyện thành chọn địa điểm, thuê nhà, trang hoàng cửa tiệm. Phòng Nhị Hà ở nhà bận rộn cả tháng trời, cuối cùng mới giải quyết xong xuôi việc.
Ông cũng nhớ hơn một tháng lên phủ thành, nhân lúc đến mùa gặt lúa mạch, ông quyết định lên phủ thành một chuyến. Vì năm Đồng thiếu gia hình như sắp thành trong tháng , nên Phòng Nhị Hà và Vương thị ở nhà bàn bạc xem nên mua gì quà mừng.
Bàn bạc xong, họ vẫn quyết định lên phủ thành mua đồ. Đồ ở huyện thành bằng phủ thành, họ cũng sợ mất mặt Đồng thiếu gia.
Kết quả, khi Phòng Nhị Hà đến phủ thành, lúc ăn sáng thuận miệng hỏi Lưu chưởng quỹ một câu, mới phát hiện hôn sự của Đồng thiếu gia thành.