“Nương, con thi đậu, trong lòng thoải mái. Ngài nếu nhà nhị thúc, ngài tự , con cùng ngài .” Nói xong, Phòng Phong trở về phòng của .
Trần thị thu dọn một chút, đến nhà Phòng Nhị Hà. Đây là thứ hai bà tới nhà nhị phòng, là lúc nhà mới ở đây mới xây xong. Bà dẫn nội viện.
Vương thị đang cùng một đám phụ nhân chuyện vô cùng náo nhiệt, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng sung sướng. Thấy Trần thị tới, vội vàng mời bà xuống. Biểu tình mặt Trần thị hiển nhiên lắm, miễn cưỡng mới nặn nụ .
Mọi đều hai nhà hợp , cũng Trần thị hôm nay tới. Bất quá đều là một nhà, đ.á.n.h gãy xương cốt vẫn còn dính gân, chừng lúc nào đó liền hòa hảo. Bọn họ cũng rảnh mà lo chuyện bao đồng. Đang chuyện, Trần thị đột nhiên xen một câu: “Huyền ca nhi và Tề ca nhi thi đậu, cũng là nhờ học ở thư viện Sương Sơn nhỉ.”
Vương thị liếc Trần thị, : “Đại tẩu cũng lý, từ khi hai đứa nhỏ nhà học ở thư viện Sương Sơn, việc học đúng là hơn nhiều.” Nghe những lời , nhiều đều hỏi han, thư viện Sương Sơn ở , thần kỳ như , gì đặc biệt , vân vân. Lý thị và Hứa thị đều từng ở huyện thành, nên nơi đó. Hơn nữa, con trai của Hứa thị, Phòng Sâm, năm nay mới thi . Cho nên hai bọn họ liền giới thiệu cho khác.
Vừa con trai Hứa thị cũng thi , sắc mặt Trần thị liền càng thêm khó coi. Nhị phòng cũng quá coi bọn họ gì, ngay cả liên quan cũng chiếu cố tới, mà để ý đến chi lớn bọn họ. Chẳng lẽ là vì con trai bà học giỏi, sợ con trai bà sẽ cướp mất hào quang của bọn họ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-269.html.]
“Đệ , các ngươi quen Tôn gia ở huyện thành ?” Trần thị đột nhiên . Phòng Ngôn vốn đang chuyện với Hà Hoa, Liên Hoa, câu đầu tiên của Trần thị, nàng liền cảnh giác. Lại đến câu , nàng ngay, vị đại bá nương hôm nay đại khái là tới gây chuyện.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vương thị cũng cảm thấy lời của Trần thị hôm nay chút thể hiểu , chút quen tai, bất quá mặt nhiều như , bà vẫn trả lời: “ là quen .” Trần thị chờ chính là câu , Vương thị xong, liền : “Nghe Tôn gia quen với sơn trưởng của thư viện Sương Sơn.” Vương thị hiểu mấy chuyện , nhưng cũng hiểu ý của Trần thị. Mặt bà cũng lạnh xuống, chất vấn: “Đại tẩu, lời của chị là ý gì?” Căn phòng vốn đang ồn ào nháy mắt an tĩnh .
Trần thị : “Ta ý gì chẳng lẽ ? Lúc nhà cùng các ngươi qua một , các ngươi hết sức từ chối. Lần , hai ca nhi nhà các ngươi đều thi đậu tú tài, còn sợ Phong ca nhi nhà cướp mất hào quang ?” Vương thị bộ dáng của Trần thị, cảm thấy bà hôm nay quá thích hợp. “Nhà khi nào thì sợ Phong ca nhi cướp hào quang? Đại tẩu, những lời của chị chút hiểu.”
Trần thị : “Đệ hiểu chứ? Ta hôm nay mới , ngay cả con của Bắc đường thúc cũng học ở thư viện Sương Sơn, mà Phong ca nhi nhà . Đây chẳng là buồn ? Ý của nhà chính là như . Ta hy vọng hôm nay thể cho một lời giải thích, cũng cho một câu trả lời chắc chắn. Nếu câu trả lời chắc chắn, cũng đừng trách đem chuyện ngoài.”
Vương thị Trần thị cho tức điên lên: “Đại tẩu, chị những lời độc ác quá ! Phong ca nhi thể học ở thư viện Sương Sơn , chúng thể quyết định ? Sâm ca nhi thi là bởi vì đứa nhỏ đó học hành giỏi giang.” Trần thị lạnh : “Chẳng lẽ Phong ca nhi nhà còn bằng Sâm ca nhi , nó thi đậu đồng sinh, còn Sâm ca nhi thì , vẫn là cái gì cả.”