Kế tiếp, đoàn Phòng Nhị Hà liền tìm trung gian hỏi thăm. Người trung gian lúc trong tay mấy gian cửa hàng cho thuê, mấy gian nhà trệt, sát đường giá bốn năm trăm lượng một năm. Không sát đường, một năm hơn 300 lượng. Phòng Nhị Hà bảo trung gian dẫn bọn họ xem.
Có mấy cái nhà trệt xấp xỉ kích cỡ quán mì bọn họ lúc , hơn nữa căn nhà đó sát đường, tổng hợp xem, cũng khác mấy so với vị trí quán mì qua. Nói như , Phòng Nhị Hà cũng hiểu trong lòng, ít nhất cảm giác trung gian lừa bọn họ.
Người trung gian thấy đám Phòng Nhị Hà khi xem cửa hàng, vẻ mặt đều hờ hững. Tâm tư của cũng xoay chuyển. Hắn thật sự đoán những rốt cuộc thuê phòng lớn cỡ nào, cũng rõ bọn họ rốt cuộc bao nhiêu tiền. Là chê quá đắt, là chê vị trí địa lý ? Trong lòng trung gian cũng chút chắc chắn.
Thấy tất cả các căn phòng đều xem xong, mà đám Phòng Nhị Hà vẫn biểu hiện gì, trung gian : “Vị lão gia , kỳ thật trong tay còn một gian mặt tiền hai tầng. Chủ quán hiện giờ còn hết hạn, nhưng xác định thuê nữa. Chủ nhà treo ở chỗ , bảo cho thuê ngoài. Các vị xem ?”
Phòng Ngôn hỏi: “Vậy bọn họ bao lâu thì hết hạn?” Nếu còn hai ba tháng hoặc nửa năm nữa, bọn họ cũng cần thiết xem. Người trung gian : “Cuối tháng hết hạn.” Phòng Ngôn liếc Phòng Nhị Hà, Phòng Nhị Hà : “Xin phiền ngài dẫn chúng xem.” Người trung gian : “Được, chúng ngay đây.”
Người trung gian dẫn bọn họ đến nơi, Phòng Ngôn thấy, nhà nguyên lai là kinh doanh tửu lầu. Người trung gian thấy sắc mặt Phòng Nhị Hà, cảm thấy hi vọng. Lập tức dẫn bọn họ trong, khi , trung gian với chưởng quỹ một tiếng. Chưởng quỹ gật gật đầu. Lúc qua giờ cơm trưa, cũng giờ ăn tối, tửu lầu mấy khách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-263.html.]
Bọn họ xem xét cách bố trí tầng một, xem gian lầu, Phòng Ngôn thì cảm thấy vô cùng lòng. Chỉ là cha nàng nghĩ . Đứng ở cửa sổ lầu ngoài, qua kẻ , cũng khá . Chỉ là nàng đột nhiên cảm giác một đạo tầm mắt, ngẩng đầu lên , lúc phát hiện hai quen thuộc đang ở cửa hàng đối diện.
“Đồng thiếu gia!” Phòng Ngôn vẫy vẫy tay. Chiêu Tài : “Phòng tiểu thư, hôm nay gặp mặt .” Phòng Nhị Hà vốn đang xem ở một bên, lúc tiếng của nữ nhi, cũng tới bên cửa sổ, thấy Đồng thiếu gia ở đối diện, liền chắp tay. Đồng Cẩm Nguyên thấy Phòng Nhị Hà, cũng lên chắp tay.
Bởi vì hai cửa hàng cách một , tiện chuyện, Đồng Cẩm Nguyên mấy câu với Chiêu Tài bên cạnh, Chiêu Tài gật gật đầu biến mất ở cửa sổ. Đám Phòng Nhị Hà cũng lúc xem xong cách bố trí lầu, hiệu với Đồng Cẩm Nguyên một chút xuống.
Người trung gian kỹ đối diện, lúc xoay , ý mặt càng đậm hơn, : “Phòng lão bản nguyên lai quen Đồng thiếu gia ! Thật là thất kính thất kính.” Phòng Nhị Hà : “Tiểu ca khách khí .” Người trung gian : “Phòng lão bản mới là thật sự khách khí, ngài nếu quen Đồng thiếu gia, chứng tỏ Phòng lão bản cũng ăn nhỏ, ngài nếu trúng tửu lầu , về phương diện giá cả chúng vẫn thể thương lượng với chủ nhà.”
Phòng Nhị Hà gật gật đầu: “Chúng xem xét thêm .” Vừa đến lầu một, Chiêu Tài chờ ở đó, thấy Phòng Nhị Hà liền : “Phòng lão bản, thiếu gia nhà chúng mời ngài qua.” Người trung gian thấy , : “Phòng lão bản, cũng quấy rầy nữa, ngài nếu cảm thấy lòng, đến lúc đó liên hệ .” Phòng Nhị Hà : “Cảm ơn tiểu ca, cũng vất vả cho ngươi.” Nói , Phòng Nhị Hà từ trong túi lấy một ít tiền đồng đưa cho trung gian. Người trung gian cùng đám Phòng Nhị Hà cáo biệt.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Ra khỏi cửa, Phòng Ngôn mới phát hiện đối diện là một cửa hàng gạo và mì. Chiêu Tài dẫn đoàn Phòng Nhị Hà lên lầu. Đồng Cẩm Nguyên hôm nay là tới chi nhánh kiểm toán, đầu , lúc thấy Phòng Ngôn đang ở cửa sổ. Ban đầu còn tưởng lầm, kỹ, quả nhiên chính là Phòng Ngôn. Huống hồ, Chiêu Tài mới còn với , lúc ăn cơm gặp qua bọn họ Phòng Ngôn.