Phòng Đại Ni Vương thị hỏi, : “Nương, ngài nghĩ , bước nào cũng . Hắn… con thích .” Đây là biện pháp nhất mà Phòng Đại Ni suy nghĩ cả đêm mới nghĩ . Nàng tuyệt đối thể nàng và Cao Đại Sơn thích , nàng sợ cha nàng trong lòng sẽ cái về . Hơn nữa, nếu cha hai họ tư định chung , khẳng định cũng sẽ tức giận. Chi bằng , là nàng đơn phương thích Cao Đại Sơn. Dù Cao Đại Sơn cũng tòng quân, cũng ai trở về vạch trần lời dối của nàng.
Vương thị lời , trái tim mới treo lên rốt cuộc cũng thả xuống. “Con thích , thích con?” Nghĩ đến đây, Vương thị chút đau lòng nữ nhi.
Phòng Đại Ni mím môi, : “Vậy cũng . Con còn hỏi .” Vương thị nhíu nhíu mày: “Người đó là ai?” Trong đầu lóe lên một cái, Vương thị buột miệng thốt : “Cao gia Đại Sơn ?”
Phòng Đại Ni ngờ mẫu thế mà tâm sự của , sắc mặt càng thêm đỏ bừng. Tay vặn vẹo xiêm y lời nào. Vương thị phản ứng của nữ nhi, cũng đoán đúng. Biết nọ là Cao Đại Sơn, trong lòng Vương thị cũng yên tâm hơn một chút. Dù với hiểu của bà về Cao Đại Sơn, hai khả năng chuyện gì.
“Con bắt đầu thích từ khi nào, vì cho ?” Phòng Đại Ni mím môi, nhỏ giọng : “Gần đây mới thích. Còn kịp .” Vương thị thấy nữ nhi chút khẩn trương, sờ sờ tay nữ nhi, : “Chuyện gì khó xử, gì thể . Con nếu thích , liền dũng cảm cho . Con , thể vĩnh viễn con thích .”
Phòng Đại Ni Vương thị , thể tin nổi ngẩng đầu lên, lắp bắp: “Nương, ngài, ngài phản đối ?” Vương thị : “Nương vì phản đối? Hai đứa các con trai vợ gái chồng, hơn nữa đứa bé Đại Sơn cũng gặp qua, .” Phòng Đại Ni Vương thị khen ngợi Cao Đại Sơn, trong lòng cũng vui vẻ thôi. “Vâng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-240.html.]
Vương thị : “Con đáng lẽ nên sớm với nương, như , nương hôm qua trực tiếp từ chối bà mối .” Phòng Đại Ni : “Con, con đây dám .” Vương thị : “Có gì mà dám?” “Con sợ các ngài chê điều kiện .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vương thị tán đồng: “Cha há là như . Nương năm đó gả cho cha con, cũng là cái gì đều . Nương cũng gả cho cha con . Hơn nữa a, nương cũng là liếc mắt một cái liền trúng cha con, ông ngoại con giới thiệu cho công tử ca khác cũng coi trọng…” Vương thị bắt đầu cùng Phòng Đại Ni hồi tưởng chuyện , xong, còn cổ vũ Phòng Đại Ni với Cao Đại Sơn.
Kết quả, Phòng Đại Ni : “Nương, con , là bởi vì Đại Sơn ca hiện giờ ở nhà.” “Không ở nhà? Vậy ? Hèn gì lâu thấy .” “Đi tòng quân.” Vương thị kinh ngạc: “Cái gì, tòng quân? Đi khi nào. Nghe phía bắc đang đ.á.n.h giặc, loạn lắm, mỗi ngày đều c.h.ế.t ít .” Vừa Vương thị như , tim Phòng Đại Ni trầm xuống.
“Vâng, con cũng , cho nên mỗi ngày đều cầu phúc cho .” Vương thị Cao Đại Sơn tòng quân, cũng nên khuyên giải nữ nhi thế nào. Bà nghĩ nghĩ : “Đại Ni, trong lòng con nghĩ thế nào, con thật cho nương . Vạn nhất, nương là vạn nhất, Đại Sơn ở chiến trường trở về, hoặc là thích khác, con nên thế nào?”
Phòng Đại Ni Vương thị , hốc mắt lặng lẽ đỏ lên: “Nương, con chờ .” “Vậy con đợi bao lâu?” Phòng Đại Ni nghĩ đến lời Cao Đại Sơn , c.ắ.n cắn môi: “Chờ ba năm. Nếu ba năm cũng về, con sẽ gả cho khác.” Vương thị nữ nhi trong lòng chủ ý, cũng thấy nhẹ nhõm. “Trong lòng con hiểu rõ là . Chuyện cũng với cha con một tiếng, xem ông ý tưởng gì.” ……
Đến buổi chiều, Vương thị đem chuyện cho Phòng Nhị Hà. Phòng Nhị Hà xong nở nụ : “Ta sớm phát hiện tiểu tử Đại Sơn Đại Ni ánh mắt thích hợp . Phỏng chừng sớm thích Đại Ni. Chuyện , bà cũng đừng nhọc lòng nữa, để bọn nó tự giải quyết . Đại Ni hiện giờ mới mười ba tuổi, ba năm mới mười sáu tuổi, kịp mà.”