Nhờ tiểu nhị , Phòng Ngôn nghĩ chiêu thức quảng cáo mới. Nàng cầm bút than lên tấm ván gỗ: Một, gần Tết Trung Thu từ ngày mùng mười tháng tám đến ngày rằm tháng tám, phàm là mua hàng từ 500 văn trở lên, đều giảm 5%. Hai, phàm là học sinh thư viện Sương Sơn đến mua đều chín chiết, thông tin vĩnh viễn hiệu lực. Ngô, như cũng coi như là kiếm thêm chút nhân khí cho đại ca nàng.
Có thấy thông tin thứ hai còn định đến lừa gạt, bởi vì Phòng Ngôn ngày thường cũng ít chuyện về thư viện Sương Sơn, cho nên liền cẩn thận hỏi thăm, ngờ, thật đúng là hỏi mấy kẻ nhân cơ hội giảm giá. Qua hai ngày, chờ Phòng Đại Lang nghỉ, Phòng Ngôn dứt khoát xin một bản danh sách, đối chiếu danh sách để bán hàng.
Hôm nay ngày mười bốn tháng tám, Phòng Đại Lang cũng cùng Phòng Ngôn đến huyện thành. Thật khéo là gặp Tôn Bác đến mua đồ. “Mậu Chi , đến .” “Tôn đại ca, mau xuống.” Tuy rằng mỗi ngày đều gặp Phòng Đại Lang ở thư viện, nhưng lúc ở đây gặp , trong lòng vẫn vô cùng vui vẻ.
“Tu Trúc , cũng ở đây.” “Rảnh rỗi việc gì, qua tiệm trong nhà xem một chút. Mậu Chi , ăn chút gì?” Tôn Bác : “Cho một chén đồ hộp quýt .”
Phòng Ngôn nhanh liền bưng cho Tôn Bác một chén, đó cũng bưng cho Phòng Đại Lang một chén, Phòng Đại Lang và Tôn Bác hai ăn thảo luận về vấn đề bát cổ chế nghệ. Phòng Ngôn hai câu liền hứng thú.
Bởi vì sắp đến Tết Trung Thu, nên hai ngày đến mua đồ hộp vô cùng nhiều. “Đồng thiếu gia!” Phòng Ngôn thấy một ảnh quen thuộc tới, vui vẻ chào hỏi. “Sao ngài đến huyện thành?”
Đồng Cẩm Nguyên thấy Phòng Ngôn, một chút: “Ra ngoài bàn chút chuyện, lúc ngang qua đây. Vào xem cửa hàng mới của nhà các ngươi.” Phòng Ngôn nhiệt tình gọi: “Mau , mau . Lần mời ngài nếm thử mà ngài còn nếm. Hơn nữa tiền ba cái máy còn đưa cho ngài, Chiêu Tài nhà các ngài thế nào cũng chịu nhận. Thật sự khó xử quá.”
Lần Chiêu Tài đến đưa máy, c.h.ế.t sống chịu nhận tiền, là thiếu gia dặn dò. Phòng Ngôn cũng Đồng thiếu gia đến khẳng định cũng sẽ nhận tiền máy của nàng, nhưng mà lời nên vẫn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-236.html.]
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đồng Cẩm Nguyên Phòng Ngôn , : “Mấy cái máy đó giúp kiếm lời ít tiền, tặng ngươi ba cái thì .” Phòng Ngôn thấy Đồng Cẩm Nguyên hôm nay tâm trạng dường như , nhiều . Quả nhiên, thiếu niên lang vẫn là nên nhiều một chút mới , trông cứ như ông cụ non.
“Đồng thiếu gia, hôm nay ngài vẻ vui lắm, kiếm ít tiền ?” Đồng Cẩm Nguyên nghĩ đến việc bàn thành một vụ ăn, tâm trạng vui sướng gật gật đầu. “Vậy thì quá. Ngài xem ngài ăn chút gì ?” Phòng Ngôn hỏi.
Đồng Cẩm Nguyên tiểu nữ hài mắt rạng rỡ, trạc tuổi . Tâm trạng càng thêm vui vẻ, bất giác sờ sờ tóc Phòng Ngôn, : “Ngươi tùy tiện mang lên một ít .” Phòng Ngôn Đồng Cẩm Nguyên sờ sửng sốt một chút, thầm nghĩ, giống như sờ cún con .
“Ngài ăn trái cây gì, đào, chỉ quả là quýt?” Đồng Cẩm Nguyên : “Đào .” “Được, ngài chờ, lập tức ngay.”
“Mậu Chi , Mậu Chi ?” Phòng Đại Lang gọi mấy tiếng, Tôn Bác đối diện cũng phản ứng. “A? Ồ, Tu Trúc gì?” Tôn Bác hồn hỏi. Phòng Đại Lang nghi hoặc theo tầm mắt Tôn Bác, lúc thấy tay Đồng Cẩm Nguyên đặt tóc Phòng Ngôn. Hắn mày nhíu chặt .
Người là Đồng gia thiếu gia ? Từ khi nào mà thiết với tiểu như . “Tu Trúc , nọ là ai?” Tôn Bác ánh mắt của Phòng Đại Lang, cảm giác bọn họ hẳn là quen . “Là thiếu gia Đồng gia ở phủ thành.” “Vậy cùng các ngươi là quan hệ gì? Ta thấy Ngôn tỷ nhi cùng quan hệ .” Tôn Bác tự nhiên hỏi.
Phòng Đại Lang liếc Đồng Cẩm Nguyên, đó đầu Tôn Bác thật sâu: “Quan hệ ăn. Mậu Chi , qua chào hỏi một tiếng ?” Tôn Bác khẩn trương một chút: “Cũng .” Nói , hai liền dậy, đến bên cạnh bàn của Đồng thiếu gia.