Mỗi ngày buổi sáng mấy đến, Phòng Ngôn tiên đều bắt rửa tay sạch sẽ, tay để móng tay, sờ lung tung. Bọn họ một gian phòng chuyên môn để đồ hộp.
Hạ nhân trong nhà lên cây hái trái cây xuống, vận chuyển đây, hai hạ nhân bắt đầu rửa. Sau đó Phòng Thanh nương và tẩu tử Liên Hoa bắt đầu gọt vỏ, gọt vỏ xong, đặt chậu nước. Phòng Thanh và Phòng Liên Hoa vớt từ chậu nước , bắt đầu cắt. Cắt xong bỏ chậu.
Cắt xong một phần, liền bưng đến phòng bên cạnh. Phòng Đại Ni cho một ít muối . Tiếp theo, một hạ nhân nhóm lửa, Phòng Ngôn bắt đầu nấu.
Đương nhiên, Phòng Ngôn và Phòng Đại Ni cũng nhiều. Bởi vì chắc một ngày thể bán bao nhiêu, cho nên bọn họ chỉ một phần. Thời gian còn , hai nàng cắt thì cũng là gọt vỏ.
Phòng Ngôn Phòng Thanh nương và tẩu tử Liên Hoa gọt vỏ, vô cùng lòng gật đầu. Quả nhiên những việc vẫn là phụ nữ tương đối , đàn ông tay chân thô kệch dễ dàng gọt vỏ quá dày.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Căn cứ theo lượng bán mấy ngày nay, Phòng Ngôn thường đều chuẩn thiếu một ít. Bởi vì sợ gọt vỏ xong mà bán .
Hơn nữa, bọn họ ngoài việc đem thành phẩm đưa đến huyện thành, ở huyện thành còn hai hạ nhân nhà họ, chính là phụ nhân và nam nhân lúc giúp đỡ ở Dã Thái Quán, xử lý các công đoạn phía . Bởi vì cách đồ hộp mắt vẫn là bí mật, nên Phòng Ngôn mấy yên tâm để khác . Chờ đến gần giờ Tỵ, Phòng Ngôn theo hạ nhân trong nhà lên huyện thành.
Bởi vì mới khai trương, Phòng Ngôn còn yên tâm, cho nên sẽ theo. Hơn nữa, nàng cũng tìm tìm linh cảm mới, xem nhà họ còn thể bán thêm chút đồ gì .
Hôm nay, Phòng Ngôn đang giúp đỡ ở cửa hàng, đột nhiên phát hiện một bóng dáng quen thuộc. Bởi vì khí chất của quá mức bất phàm, cho nên Phòng Ngôn đến bây giờ vẫn còn nhớ. Phòng Ngôn giả vờ nhớ rõ, tiến lên hỏi: “Khách quan, ngài cần gì ạ?”
Trình quản sự bên cạnh Tần Mặc thấy Phòng Ngôn tiến lên, lập tức chắn mặt Tần Mặc. Tần Mặc liếc Trình quản sự, Trình quản sự lập tức lùi về một bước.
“Thấy nơi mới mở một cửa hàng, cho nên qua xem thử món ăn gì mới mẻ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-232.html.]
Phòng Ngôn : “Đây là món mới nhà chúng , đồ hộp trái cây, đảm bảo ăn thần thanh khí sảng, ăn một chén còn ăn chén thứ hai.”
Tần Mặc lúc mới nhận Phòng Ngôn, : “Lâu gặp, nhóc con đúng là cao thêm chút. Nhà các ngươi là Dã Thái Quán sát vách , ngươi ở đây?”
Phòng Ngôn Tần Mặc : “Ai nha, thiếu gia còn nhớ , ngài cũng nhớ quý nhân . Sắc mặt thiếu gia so với năm hơn nhiều, cũng dám nhận. Tiệm sát vách là của nhà , tiệm cũng là của nhà .”
Tần Mặc Phòng Ngôn , : “Ừm, lúc một trận bệnh nặng, hiện giờ khá hơn một chút. Nguyên lai là nhà các ngươi mở thêm chi nhánh , so với đồ ăn bên thì thế nào?”
Phòng Ngôn : “Bảo đảm ngon giống như đồ vật bên .”
Tần Mặc xong, nhướng mày, chút chắc chắn vị tiểu cô nương là cùng một ý với . “Ngon giống như đồ vật bên ?”
Phòng Ngôn gật gật đầu: “ , nếu ngài cảm thấy đồ vật bên ăn ngon, thì đồ vật ở đây cũng ăn ngon. Bởi vì đều là cùng một loại đất, cùng một loại nước, cùng một loại trồng .”
Tần Mặc , dám cam đoan, tiểu cô nương nhất định là hiểu ý của . “Được, cho một chén nếm thử.”
Phòng Ngôn nụ của Tần Mặc cho lóa mắt, thầm nghĩ, nam nhân như . Trước ốm yếu bệnh tật, sắc mặt trắng bệch nên . Lúc sắc mặt hồng nhuận, khí sắc , thể cũng cường tráng hơn một chút, trông thật rạng rỡ tuấn.
“Chủ tử, nơi …” Tần Mặc phất phất tay, ý bảo quản sự cần nhiều lời.
Từ khi bệnh của chủ tử chuyển biến , chủ tử giống như đổi thành một khác, bắt đầu trở nên tích cực hơn. Rất nhiều chuyện cũng còn mặc kệ hỏi như nữa. Những điều đều , chỉ chủ tử , thì đám nô tài bọn họ mới thể theo.