“Đại Sơn ca, bảo trọng thể, đao kiếm mắt, giữ mạng quan trọng. Huynh nhớ kỹ, đại tỷ của còn ở nhà chờ đó, tuyệt đối thể quá liều mạng.”
Cao Đại Sơn Phòng Ngôn , nở nụ : “Ừm, nhớ kỹ , giữ mạng quan trọng.”
Phòng Ngôn xe ngựa tiễn Cao Đại Sơn.
Tiễn Cao Đại Sơn , Phòng Ngôn xe ngựa trở về nhà. Về đến nhà, nàng liền tìm Phòng Đại Ni. Mà Phòng Đại Ni, vẫn còn đang gục giường . Phòng Ngôn bảo Phòng Giáp múc một chậu nước đây, đặt nước xuống xong, Phòng Ngôn đóng cửa phòng . Nhìn Phòng Đại Ni vẫn còn đang nức nở, Phòng Ngôn cảm thấy cứ như cũng là cách.
Nhìn cái rương Cao Đại Sơn đưa tới bàn, Phòng Ngôn suy nghĩ , : “Ai nha, trong rương thế mà còn một bức thư Đại Sơn ca . Thư là cho nhỉ, đại tỷ, chị xem?”
Quả nhiên, Phòng Đại Ni Phòng Ngôn , lập tức từ giường dậy, lau mặt, nức nở : “Ở ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn giả vờ hiểu hỏi: “Cái gì ở ?”
Phòng Đại Ni c.ắ.n cắn môi, : “Thư.”
Phòng Ngôn huơ huơ tờ giấy trong tay, : “Ở đây !” Phòng Đại Ni từ giường bước xuống, tới bàn.
Phòng Ngôn cho Phòng Đại Ni xem thư ngay, mà dẫn nàng rửa mặt , đó mới đưa thư cho nàng. Không ngờ, xem xong thư, Phòng Đại Ni càng thương tâm hơn. Bất quá, thương tâm thì thương tâm, Phòng Đại Ni vẫn còn sức lực chuyện khác.
Nàng cái rương đồ vật Cao Đại Sơn đưa cho , trong lòng cũng nặng trĩu. Phòng Ngôn : “Đại tỷ, bạc sai biệt lắm cũng hai trăm lượng nhỉ?” Bây giờ đếm tiền nhiều, kỹ, ước lượng trọng lượng, cũng đoán kha khá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-224.html.]
Phòng Đại Ni giọng khàn khàn : “223 lượng, là bộ tiền tiết kiệm của .”
Phòng Ngôn , cũng khá nhiều, ngờ Cao Đại Sơn âm thầm tiết kiệm nhiều tiền như . Quả nhiên đáng tin cậy! Hơn nữa, còn đem bộ gia sản của đưa cho Phòng Đại Ni khi .
“Huynh , sợ về , cho nên đều cho .” Nói , nước mắt Phòng Đại Ni lưng tròng.
Phòng Ngôn : “Đại tỷ, Đại Sơn ca đối với chị thật . chị cũng đừng quá thương tâm, chị quên , Đại Sơn ca núi đều thể đ.á.n.h c.h.ế.t một con gấu chó, ở chiến trường khẳng định cũng thành vấn đề. Người lợi hại hơn gấu ch.ó chắc là nhiều .”
Lời mà Phòng Ngôn là, còn linh tuyền nàng đưa qua. Chỉ cần c.h.é.m đầu, tính mạng luôn thể giữ .
Phòng Đại Ni một lúc cũng nữa, đồ vật trong rương, từng món từng món sờ lên. Bên trong trừ bạc của Cao Đại Sơn còn một ít da thú, cùng với trang sức cha để .
Phòng Ngôn cảnh trong lòng cũng chút khó chịu, nàng lặng lẽ lui , hậu viện. Ngồi gốc cây đào, xuyên qua tán lá bầu trời xanh thẳm, cảm thấy tâm tình dường như cũng lên một chút.
Cũng , nàng thể ở triều đại gặp một thiếu niên lang si tình như Cao Đại Sơn . Nghĩ nghĩ, chớp mắt, nàng thấy những quả đào chín mọng ửng hồng. Tâm tình của nàng càng hơn. Không nam nhân, thì dù vẫn còn tiền tài. Nàng năm nay mới chín tuổi, nghĩ đến nam nhân sớm, vẫn là nên nghĩ xem thế nào để kiếm tiền .
Thu hoạch lúa mạch xong, cũng còn bận rộn như , việc buôn bán nước trái cây của Phòng Ngôn cũng ngày càng . Ngoài , Phòng Ngôn bắt đầu chuẩn đồ hộp!
Nói về cách đồ hộp, Phòng Ngôn cũng . Khi còn nhỏ, bên cạnh cô nhi viện một xưởng gia công đồ hộp, mấy đứa nhóc bọn họ lúc việc gì liền chạy đến xưởng gia công xem sản xuất đồ hộp.
Khi đó là những năm 90, nhà xưởng sản xuất đồ vật cũng là dây chuyền sản xuất nghiêm ngặt vệ sinh như . Mọi việc tương đối tùy ý, bởi , Phòng Ngôn cũng nhớ rõ các cô các chú đó như thế nào. Chẳng qua, thời gian lâu, nhiều ký ức đều tương đối mơ hồ, Phòng Ngôn cũng nghĩ đúng .