Xem , Tắc Bắc thật sự yên .
Tự đóng xe ngựa thì tiện bằng mua, hơn nữa Phòng Nhị Hà bây giờ cũng nhiều thời gian để đóng xe.
Ngay cả chiếc xe ngựa ban đầu của nhà họ là tự đóng, thì cũng là đặt ở huyện thành. Mua ngựa xong, bọn họ mua hai cỗ xe ngựa.
Lúc về, nhiều như cũng chở hết, Trịnh Kiệt Minh cho gã sai vặt nhà đ.á.n.h thêm một cỗ xe ngựa để chở mấy còn chỗ về.
Trong nhà lập tức thêm nhiều như , chỗ ở thì cần lo lắng, thể tạm thời ngủ ở hai gian phòng trống phía . Bên trong giường đất, giống như giường tập thể lớn, nam nữ tách riêng .
Đến tối ăn cơm, Phòng Ngôn cuối cùng cũng hiểu lời của biểu thúc .
Những , thật sự ăn quá khỏe. Một bữa cơm ngốn hết gần 50 cân bột mỳ của nhà họ.
Lão nhân ái ngại : “Chúng cũng lâu ăn no, đói quá , nhất thời nhịn . Sau sẽ như nữa.”
Phòng Ngôn : “Không , , ăn bao nhiêu thì cứ ăn. Ăn xong nghỉ ngơi một chút .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Lão nhân : “Hôm nay ăn nhiều, tiểu thư nếu gì căn dặn, cứ giao cho chúng một chút, coi như để tiêu cơm.”
Phòng Ngôn : “Không cần cần, nghỉ ngơi , sáng mai dậy hẵng .”
Chờ những , Vương thị : “Đây là đầu tiên thấy ăn khỏe như . Chỉ riêng hấp bánh bao thôi mà mấy nồi .”
Phòng Nhị Hà : “Ta thì hồi trẻ cũng từng gặp ăn khỏe, nhưng thấy cả một đám đều ăn khỏe như .”
Phòng Đại Lang : “Người ăn khỏe chắc chắn việc cũng giỏi, cha cần lo lắng , thể mua thêm ít đất nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-183.html.]
Phòng Nhị Hà : “Mua thêm ít đất nữa ? Cha định chờ thêm một hai tháng nữa, xuân, hết cất nhà cửa cho nhà . Sau đó mua ít cây ăn quả, trồng ở hậu viện. Đến lúc đó nếu còn thừa tiền thì tính chuyện mua thêm đất.”
Phòng Đại Lang gật gật đầu.
Phòng Đại Ni nhi nãy đúng là đám dọa sợ, lúc mới hồn , : “Nương, nương sợ ở huyện thành ai giúp ? Những đúng lúc , con thấy bên trong cũng mấy phụ nữ, thể để các bà theo đến huyện thành giúp việc.”
Phòng Ngôn cũng : “ đó, như cửa hàng nhà cũng cần tìm nữa.”
Phòng Đại Lang : “Chờ sáng mai, hỏi thăm tình hình của bọn họ một chút, xem ai là một nhà , họ giỏi gì, chúng cũng tiện sắp xếp. Vẫn là cứ để hai thím giúp , chờ buổi chiều các thím về, để các thím dạy họ cách . Học xong hẵng để họ bắt tay việc.”
Phòng Nhị Hà gật gật đầu, : “Cứ theo lời Đại Lang .”
Cửa hàng ở huyện thành sửa xong, chỉ là sửa chữa nhỏ chứ đại tu. Lại thêm Phòng Nhị Hà thúc giục khá gấp, nên thợ thủ công ở huyện thành tìm thêm mấy , chỉ hai ngày là chuẩn xong xuôi.
Sáng hôm , khi bọn Phòng Nhị Hà thức dậy, những đó cũng lục tục kéo đến, tranh giúp đỡ. Kể từ hôm qua ăn một bữa no, ngủ giường đất ấm áp, bọn họ ở nơi , chỉ sợ việc sẽ trả về. Huống hồ, hôm qua lão nhân tiếng Hán trong nhóm họ dặn dò, việc chăm chỉ, nhiều việc, nếu sẽ cơm ăn.
Chỉ là, bọn họ từng hái rau bao giờ, cũng nên thế nào. Phòng Nhị Hà sợ họ hỏng bét, vội vàng ngăn .
Chờ Phòng Nhị Hà , ăn sáng xong, Phòng Đại Lang liền tập hợp họ . Dặn dò Phòng Ngôn vài việc xong, liền cùng Phòng Nhị Lang học. Còn hai tháng nữa là đến kỳ thi huyện, thể lơ là.
Phòng Ngôn với lão nhân: “Các vị tên là gì, đến từ , trong nhà mấy miệng ăn, hiện giờ đều ở . Khai báo rõ ràng hết những việc .”
Phòng Đại Ni nhi cầm giấy bút bên cạnh ghi chép.
Phải đến nửa canh giờ , những việc mới xong. Phòng Ngôn cũng thực sự kinh ngạc, những cùng một dân tộc, đến bốn năm dân tộc khác , tên đều là những dân tộc thiểu mà Phòng Ngôn từng học ở kiếp . Đương nhiên, cũng mấy là dân tộc Hán, nhưng thứ tiếng Hán họ , Phòng Ngôn hiểu lắm.