Làm Ruộng Khiến Người Làm Giàu - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-11-14 02:04:21
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc tỉnh , vẫn thấy cả thoải mái. Quả nhiên, thức một đêm thì ban ngày ngủ bao nhiêu cũng . Vì sức khỏe, nhất định ngủ sớm dậy sớm.

 

Ngày mùng một Tết, Phòng Ngôn chỉ một cảm nhận, đó là mệt!

 

Ngày mùng hai, là ngày về nhà đẻ. Tuy rằng Vương Tri Nghĩa quá đáng thế nào, lễ nghĩa nên của nhà Phòng Nhị Hà vẫn thể thiếu. Chẳng qua, cũng sẽ quá coi trọng mà thôi.

 

Phòng Nhị Hà dứt khoát cũng tự , kêu Hồ Bình Thuận đ.á.n.h xe ngựa, mang theo một ít đồ vật đến nhà Vương Tri Nghĩa.

 

Đến mùng ba, mà Phòng Ngôn mỏi mắt mong chờ cuối cùng cũng trở về.

 

Phòng thị sở dĩ mùng hai đến thôn Phòng gia, là vì mùng hai bọn họ đợi con gái về nhà. Mùng ba mới là ngày bà về nhà đẻ.

 

Trịnh Kiệt Minh đ.á.n.h xe ngựa mang cả nhà đến thôn Phòng gia. Sau khi đến nhà cũ, ông liền trực tiếp qua nhà Phòng Nhị Hà.

 

Phòng Nhị Hà thấy Trịnh Kiệt Minh bình an trở về, cao hứng vỗ vỗ bả vai ông : “Về là , về là .”

 

Trịnh Kiệt Minh : “Vốn dĩ nên về sớm hơn, nhưng giữa đường đột nhiên gặp bão tuyết, kẹt ở một chỗ hơn nửa tháng. Mãi đến đêm giao thừa mới về tới nơi.”

 

Phòng Đại Lang : “Biểu thúc, bên Tắc Bắc nạn tuyết lở ?”

 

Trịnh Kiệt Minh thở dài một , : “Còn , năm nay thời tiết lạnh quá, chỗ chúng đây còn đỡ. Càng về phía bắc, nhiều c.h.ế.t cóng, c.h.ế.t đói, còn nhà cửa chắc chắn tuyết đè sập c.h.ế.t. Tắc Bắc chỉ , mà dê bò cũng c.h.ế.t bớt. Cũng may là đám chiến mã mua về từ , nếu , đúng là lỗ to. Tuy rằng đường cũng c.h.ế.t một ít, nhưng bây giờ chiến mã cũng tăng giá, ít nhiều cũng kiếm một chút.”

 

Phòng Đại Lang nghi hoặc hỏi: “Chiến mã ở phía bắc bán chạy lắm ? Sao con một vài bộ lạc ở Tắc Bắc đang đ.á.n.h ?”

 

Trịnh Kiệt Minh kinh ngạc vì nguồn tin của Phòng Đại Lang, nhướng mày : “Không ngờ Huyền ca nhi ngay cả chuyện cũng .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-173.html.]

“Con phu tử giảng ở học đường, với , ở huyện thành cũng gặp qua một vài , chuyện với họ.”

 

Trịnh Kiệt Minh tán thưởng : “Quả nhiên là sách, khác hẳn thường.”

 

Khen Phòng Đại Lang xong, Trịnh Kiệt Minh thêm: “Bên Tắc Bắc đúng là đang đ.á.n.h . Hơn nữa, lô chiến mã cũng là chiến mã bọn họ dùng để đ.á.n.h trận. Người nhà chúng đóng cửa thì , nhưng đừng truyền ngoài. Bên Tắc Bắc bọn họ, đồng lòng. Có chủ chiến, chủ hòa. Thế là, mâu thuẫn nảy sinh.”

 

Phòng Đại Lang hiểu rõ gật gật đầu.

 

Phòng Nhị Hà thở dài: “Không chỉ thiên tai mà còn chiến tranh, bá tánh Tắc Bắc cũng sống dễ dàng gì.”

 

Trịnh Kiệt Minh : “Ai chứ. Vì miếng ăn, đ.á.n.h sứt đầu mẻ trán. Rất nhiều thậm chí bắt đầu ăn cả vỏ cây, cũng đáng thương thật. Thế nên, một bắt đầu dần dần quan nội. Chỉ tiếc là, thể đủ khỏe mạnh, kịp quan nội, đói c.h.ế.t mệt c.h.ế.t ở đường. , đến đây, lúc Ngôn tỷ nhi nhờ một việc.”

 

“Ồ? Ngôn tỷ nhi còn nhờ việc ?” Phòng Nhị Hà kinh ngạc hỏi.

 

Phòng Đại Lang cũng tò mò Trịnh Kiệt Minh.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Trịnh Kiệt Minh : “ , cũng chuyện gì to tát, Ngôn tỷ nhi đó hỏi ở ngoài quan ải ai bán . Nó sách thấy, bảo là như tương đối khỏe mạnh, nó mua mấy , về nhà việc.”

 

Phòng Đại Lang : “ là chuyện mà tiểu .”

 

“Lần đường mang về cho nó mấy . Mọi cũng , gặp bão tuyết, vội mang nhiều ngựa như , mấy cùng căn bản lo xuể. Cho nên thể chọn mấy trong đám lưu dân. Nhóm lưu dân cũng mang về . Chỉ là Ngôn tỷ nhi như thế nào, đến lúc đó để nó chọn lựa.”

 

Phòng Nhị Hà : “Ngôn tỷ nhi chắc là thuận miệng thôi, ngờ biểu còn nhớ rõ.”

 

Trịnh Kiệt Minh : “Không gì, đều là tiện tay thôi mà.”

 

 

Loading...