Phòng Đại Ni nhi liếc Phòng Ngôn, : “Ừm, thôi , ngoài dạo một chút cũng .”
Phòng Ngôn vui mừng : “Đại tỷ, với nhị ca ở bên ngoài chờ tỷ, tỷ nhanh lên nhé.”
Phòng Ngôn và Phòng Nhị Lang ở bên ngoài đợi một lát, Phòng Đại Ni nhi liền từ trong phòng . Phòng Ngôn phát hiện Phòng Đại Ni nhi một bộ quần áo mới, tóc cũng chải . Bất quá, nàng gì cả, giả vờ như phát hiện.
Nhìn đám ruộng rau bên cạnh, Phòng Ngôn đột nhiên : “Chúng mang cho Đại Sơn ca ít rau , trời mùa đông, chắc nhà thiếu thịt nhưng thiếu rau.”
Phòng Nhị Lang và Phòng Đại Ni nhi đương nhiên ý kiến gì với đề nghị .
Lưu thị ruộng hái cho bọn họ một ít rau, bọn họ vòng chân núi một đoạn là đến nhà Cao Đại Sơn, , Cao Đại Sơn đang ở trong sân gà.
Vừa thấy ba họ đến, dừng động tác trong tay .
“Tề ca nhi, các tới .” Nói định dẫn bọn họ nhà. Vừa thấy tay dính bẩn, vội vàng bếp rửa tay.
“Các đừng đó nữa, nhà chuyện .”
Phòng Ngôn : “Không cần , cần , bên ngoài vẫn còn chút nắng, Đại Sơn ca, cứ bận việc của . Chúng chỉ mang qua cho miếng thịt với ít rau thôi.”
Cao Đại Sơn vội vàng từ chối: “Không cần, cần, nhà nhiều thịt lắm.”
“Không , đó là của nhà Đại Sơn ca, còn đây là của nhà . Không giống .” Phòng Nhị Lang . Nói , đặt miếng thịt tay Cao Đại Sơn.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Không cần, cần, thật sự cần.” Cao Đại Sơn đẩy .
Phòng Đại Ni nhi cũng đưa rổ rau trong tay cho Cao Đại Sơn, , Cao Đại Sơn tiện từ chối. Đành đỏ mặt nhận lấy thịt và rau họ đưa tới.
Phòng Nhị Lang đầu tiên đến nhà Cao Đại Sơn, từ tìm Phòng Đại Ni nhi, hễ lúc nào nghỉ, Phòng Nhị Lang sẽ thường xuyên qua nhà Cao Đại Sơn chơi. Ngắm nghía con mồi của , kể về chiến tích dũng của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-172.html.]
Bởi , đợi Phòng Ngôn xem đủ phản ứng giữa Phòng Đại Ni nhi và Cao Đại Sơn, Phòng Nhị Lang, cái bóng đèn , bắt đầu luyên thuyên.
Cao Đại Sơn cũng nghiêm túc kể cho Phòng Nhị Lang tình hình lên núi dạo gần đây.
Bây giờ thời tiết quá lạnh, núi nhiệt độ thấp, tuyết còn tan hết, Cao Đại Sơn cũng mấy ngày lên núi, chỉ loanh quanh bên ngoài.
Bất quá, cho dù chỉ loanh quanh bên ngoài, vẫn săn con mồi. Hai con thỏ đang nhảy nhót trong lồng sắt chính là minh chứng rõ nhất.
Lúc Phòng Ngôn bọn họ định rời , Cao Đại Sơn tặng cả hai con thỏ cho họ. Phòng Đại Ni nhi vẻ đồng ý, hiệu cho Phòng Ngôn và Phòng Nhị Lang rụt tay về, cuối cùng chỉ xách theo một con thỏ.
Trên đường trở về, Phòng Đại Ni nhi vẫn còn : “Nhị Ni nhi, sắp thành , trong nhà vẫn quạnh quẽ ?”
Phòng Nhị Lang tò mò hỏi: “Đại Sơn ca thành lúc nào, . Trước đó còn với là ai mai cho mà.”
Phòng Ngôn : “Đâu là mai, là hỏi thăm tình hình của Đại Sơn ca, mai cho .”
“Ồ, là .” Phòng Đại Ni nhi .
Phòng Nhị Lang : “Đại Sơn ca là , là do mấy đó mắt thôi.”
…
Người thôn Phòng gia tục lệ đón giao thừa, thức đến giờ Tý, mới ngủ. Trước khi ngủ, Phòng Ngôn thầm nguyện một điều, nàng hy vọng cả nhà đều thể bình an.
Sáng hôm trời còn sáng, nàng Vương thị gọi dậy, ăn cơm sáng. Mặc kệ nàng ngủ nướng thế nào, cũng gọi dậy. Đây là bữa cơm đầu tiên của năm mới, nhất định cả nhà cùng ăn mới .
Chỉ là, chờ Phòng Ngôn ăn cơm xong, tuy rằng buồn ngủ rũ rượi, nhưng nhất thời ngủ .
Phòng Nhị Hà dẫn Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang chúc Tết trong thôn, Vương thị ở nhà cùng đám hạ nhân dọn dẹp đồ đạc.
Phòng Ngôn một lát, cuối cùng thắng nổi cơn buồn ngủ ập đến, lên giường ngủ . Giấc ngủ một mạch đến tận lúc ăn cơm trưa.