Chờ báo giá vải vóc, Phòng Ngôn sốc tập. Nàng nhẩm tính, che phủ hết hai mẫu đất trong nhà, ít nhất cũng bay 500 lượng bạc. Khoản đầu tư đáng ?
Kiếp chỉ cần tấm màng nilon vài đồng là xong!
Phòng Nhị Hà hiển nhiên cũng con dọa choáng váng.
Trong lúc ông còn đang do dự, xe ngựa tới Sương Sơn thư viện.
Phòng Đại Lang xong kế hoạch, chỉ suy tư một lát chốt hạ: “Mua cha! Mùa đông rau xanh cực hiếm. Chúng thể giảm bớt nhân bánh bao, khách cũng sẽ thông cảm, vì hàng khác còn chẳng mà ăn. Giá rau tăng ít nhất hai văn. Dành một phần đất trồng các loại rau dưa khác, chúng bán lẻ ở tiệm hoặc bán cho tửu lầu lớn đều .”
Phòng Ngôn từ khi "kiếp " của đại ca, độ tin tưởng tăng lên tuyệt đối.
“Ý của đại ca quá! Hương vị nhà ngon , bán cho khác em còn tiếc. Chúng tự bán, giữ hương vị độc quyền, khách quen sẽ càng đông.”
Phòng Đại Lang : “Được. Chúng tự bán. Tính toán như , mùa đông chắc chắn kiếm ít. Vải vóc sang năm còn dùng . Tính là quá đáng giá.”
Phòng Nhị Hà tuy tin con trai, nhưng tới việc tăng giá và giảm nhân, ông do dự: “Đại Lang, tăng giá mạnh tay quá ? Lại còn giảm nhân, khách họ vui thì ?”
Phòng Đại Lang đáp: “Cha, . Cha nghĩ mùa đông năm ngoái xem. Mình tăng giá mới là lạ đó. Cứ tăng , nhưng đừng quá lố. Cha chợ hỏi xem nhà khác tăng bao nhiêu, chúng tăng bấy nhiêu, tuyệt đối rẻ hơn. Thậm chí đắt hơn, vì đồ của chúng hơn hẳn.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Ngôn mắt sáng lấp lánh đại ca, nhịn vui vẻ ôm chầm lấy : “Ca, em cũng thấy !”
Linh tuyền của nàng như thế, thể bán rẻ !
Phòng Đại Lang cũng thích sự cận của em gái, cưng chiều xoa xoa tóc nàng. Phòng Nhị Hà thấy cả hai con đều quyết, cũng gì nữa.
Chờ hai cha con , Phòng Đại Lang thư viện, bắt gặp Tôn Bác đang trong sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-162.html.]
Tôn Bác theo, hâm mộ : “Tu Trúc cùng quan hệ thật .”
Nghĩ đến đám em trai em gái (thứ xuất) nhà , Tôn Bác thở dài. Bọn họ đừng đùa, ngay cả cơ hội chuyện tử tế cũng .
Phòng Đại Lang : “Muội nhà , từ nhỏ lớn lên cùng , tự nhiên là .”
Tôn Bác sâu kín : “Tu Trúc , đôi khi thật sự phi thường hâm mộ ngươi.”
Phòng Đại Lang : “Mậu Chi , ngài gia cảnh phú quý, bao hâm mộ. Cớ gì hâm mộ một tiểu tử nghèo nông thôn như ?”
Tôn Bác nghiêm mặt: “Đó là bọn họ mắt, ghen ghét ngươi sách giỏi, ghen ghét thích ngươi. Chờ ngươi sang năm thi đậu, xem bọn họ còn gì!”
Phòng Đại Lang chắp tay: “Đa tạ Mậu Chi . Ta , khác câm miệng thì tự nỗ lực. Mậu Chi , bảo hộ bảo hộ, lấy về đồ vật thuộc về , chúng còn con đường dài .”
Tôn Bác khiếp sợ Phòng Đại Lang, nhưng : “Mậu Chi , tìm Nhị Lang ăn cơm, cáo từ.”
Sáng hôm , Phòng Nhị Hà rước lụa trắng và dầu về. Cả nhà xúm nhà kính. Hai mẫu đất chia thành bốn khu nhỏ cho dễ quản lý. Mất năm ngày, tất cả mới xong xuôi.
Nhìn thành quả, tâm tình Phòng Ngôn cực kỳ . May mà sân ngăn cách sân , đám bạn nhỏ của nàng cũng lụa trắng quý giá cỡ nào.
Lần , Phòng Nhị Hà chỉ dùng hạ nhân nhà . Tính bảo mật hơn hẳn. Ông một nữa thấm thía lợi ích của việc " của ". Họ ký khế bán , là tài sản riêng, dám ngoài nhiều chuyện.
Vì mấy cái nhà kính quá quý, Phòng Nhị Hà quyết định xây một dãy phòng ở ngay cạnh vườn rau cho hạ nhân ở để tiện trông coi. Vốn ông định xây hai gian, nhưng Phòng Ngôn nghĩ đến mấy nô lệ Mông Cổ, nghĩ lỡ mua thêm , nên bảo cha xây luôn bốn gian.
Theo lời Đại Lang, một khu nhà kính dành để trồng các loại rau dưa thông thường.
Hoa thẩm nhận hạt giống mà ngơ ngác. Bà khuyên can: Mùa mà trồng mấy thứ ? Phòng Nhị Hà chỉ , vẫn kiên trì bảo bà gieo.