Còn về mảnh đất trong thôn, Phòng Nhị Hà trực tiếp tìm mấy công thuê đó, giao cho họ phụ trách.
Ban đầu Phòng Ngôn cũng theo Phòng Nhị Hà xem đất. Nhìn một mảnh đất rộng lớn như đều là của nhà , lòng Phòng Ngôn cũng dâng lên niềm kích động. Nàng chút hiểu khát vọng đối với đất đai của nông dân thời cổ đại.
Nhìn những công cày ruộng, gieo hạt... Phòng Ngôn thật sự hiểu gì. Kiếp , nàng từng ruộng, cũng cách nào để tăng sản lượng lương thực. Nàng chỉ phân bón hóa học, nhưng là một học văn, nàng căn bản thành phần hóa học của nó là gì.
, còn phân bón (phân chuồng). Trước đây viện trưởng cũng bón phân cho cây. Đáng tiếc, nông dân ở đây cũng điều đó. Họ thậm chí còn nhiều hơn Phòng Ngôn. Nàng nhắc đến, cho.
“Cha, chúng thể rải ít phân ruộng. Con sách thấy mấy thứ đó thể đất tơi xốp, tăng sản lượng.”
Hồ Bình Thuận khen: “Không ngờ tiểu thư ngay cả cái cũng . , phân bón thể tăng sản lượng lương thực.”
“Vậy chúng lấy về rải ?”
Phòng Nhị Hà , Phòng Ngôn: “Ngôn tỷ, sách chỉ cho con cách tăng sản lượng, mà cho con cách sử dụng ?”
Phòng Ngôn ngẩn : “Dạ, đúng , cha.”
Có gì đúng ? Ở thời đại của nàng, đây là kiến thức thường thức mà.
Phòng Nhị Hà : “Phân bón trộn với một thứ khác mới dùng . Rải trực tiếp ruộng sẽ cháy cây trồng.”
Hồ Bình Thuận cũng : “ như lão gia . Nếu đổ thẳng , lá cây sẽ vàng hết.”
Phòng Ngôn cuối cùng cũng hiểu, suýt "thường thức" hại c.h.ế.t. Nếu ở đây phân bón thể đất, mà nàng dùng cách , chẳng là hỏng cả mảnh đất . Thôi, nàng nên tùy tiện đưa ý kiến nữa. Cứ dùng linh tuyền của kiếm tiền là . Kiếm nhiều tiền, cha nàng thể mua thêm đất, mua nhiều đất thì lương thực tự nhiên sẽ nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-148.html.]
Thực , Phòng Ngôn vẫn luôn chút "động tác nhỏ" đất trồng lương thực của nhà , ví dụ như lén nhỏ một giọt linh tuyền. nàng nhát gan, sợ phiền phức, thật sự dám bừa. Nàng tin rằng, nàng chân nhỏ linh tuyền, thì chân thể bắt vì tội yêu ma quỷ quái.
Cho nên, nàng chỉ thể trơ mắt sản lượng lương thực nhà vẫn thấp đến đáng thương.
Trong lòng nàng, mạng nhỏ vẫn là quan trọng nhất. Không mạng, thì nhiều lương thực cũng vô dụng.
Tuy nhiên, qua mấy tháng, nàng cũng hiểu ít nhiều về tác dụng của linh tuyền. Pha loãng đến một mức độ nhất định, tuy vẫn hiệu quả, nhưng sẽ quá rõ rệt. Chờ đến lúc tưới ruộng, nàng cảm thấy thể phát huy tác dụng.
Phòng Nhị Hà ban đầu còn thường xuyên đồng xem xét, nhưng một thời gian, ông phát hiện Hồ Bình Thuận là bản lĩnh thật sự, kỹ thuật trồng trọt còn cao hơn ông. Hơn nữa, ông còn đưa những phương pháp mà khác .
Theo lời của Hồ Bình Thuận, thì: “Tuy đây ông trồng lúa mùa là do đất ở quan ngoại , nhưng cách trồng của ông cũng khác thường.”
Phòng Nhị Hà cuối cùng cũng tin lời Hắc Nha rằng ruộng cha nàng chăm sóc thu hoạch cao hơn nhà khác.
Xem , ông nhặt bảo vật.
Phòng Nhị Hà thấy Hồ Bình Thuận mảnh đất ngoài thành, ông dứt khoát giao luôn mảnh đất trong thôn cho ông . Vốn dĩ ông rành trồng trọt, bận việc ở quán, hai bên đều xuể. Giờ Hồ Bình Thuận giúp, ông thật sự đỡ nhiều.
Mấy hôm nay, Phòng Ngôn lén lút quan sát Hồ Bình Thuận, thỉnh thoảng hỏi xem ông thấy khó chịu ở .
Hồ Bình Thuận vô cùng cảm kích Phòng Ngôn. Nếu nàng, ông lẽ mất mạng. Ông mà c.h.ế.t, vợ con ông ... Cho nên, đối với ông, Phòng Ngôn chính là ân nhân cứu mạng.
Giờ thấy Phòng Ngôn thường xuyên quan tâm , ông càng cảm thấy chủ nhà quá .
“ thấy khó chịu chỗ nào, cảm thấy cơ thể khỏe . Cảm ơn tiểu thư quan tâm.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.