Mãi đến khi cất đồ xong, tay Phòng Nhị Hà mới hết run.
Vương thị lúc mới dám lên tiếng. Bà nén tâm trạng kích động, cố tìm giọng của : “Mình ơi, chúng thật sự thêm hai ngàn lượng bạc ?”
Phòng Nhị Hà thấy vợ khẩn trương như , bản đột nhiên bình tĩnh trở , ông gật đầu : “ . Lập tức kiếm hai ngàn lượng bạc.”
Vương thị : “Cứ như đang mơ .”
Phòng Nhị Hà: “ thế, chẳng là như mơ . Đột nhiên thêm hai ngàn lượng.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Vương thị vuốt ngực: “Đây là đầu tiên thấy nhiều tiền như .”
Phòng Nhị Hà an ủi: “Bây giờ mỗi tháng chúng cũng kiếm một hai trăm lượng bạc, một năm chẳng cũng gần bằng tiền . Chẳng qua đây là đột nhiên , nên bà chút quen thôi.”
Vương thị Phòng Nhị Hà , bật : “Cũng . mà, tiền tự kiếm cảm thấy định hơn. Số bạc cứ như gió lớn thổi tới, thấy thật.”
Phòng Nhị Hà: “Mẹ bọn trẻ, bà đừng lo. Tiền chúng kiếm đàng hoàng, cũng là do tự tay . Chẳng qua, tiền là do Nhị Ni nhà dùng cái đầu của nó mà kiếm về.”
Sau khi tiền, Phòng Nhị Hà cũng lập tức hành động gì. Sắp đến cuối tháng, trong nhà chuyện quan trọng như , ông chờ con trai về thương lượng mới tính.
Mà bên phía Phòng Ngôn, cuối cùng cũng thể bắt đầu thực hiện bước tiếp theo.
Một buổi tối, Phòng Ngôn lẻn bếp nấu cơm. Nàng trộn ba đĩa dưa chuột nộm, bảo Phòng Nhị Hà, Vương thị và Phòng Đại Ni nếm thử xem gì khác .
Phòng Nhị Hà và Vương thị đều cho rằng hai đĩa là từ vườn rau nhà , đĩa còn là rau dại mọc hoang bên ngoài. Chỉ Phòng Đại Ni là gì.
Phòng Ngôn Phòng Đại Ni, hỏi: “Đại tỷ, tỷ thấy ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-136.html.]
Phòng Đại Ni dám tin: “Nhị Ni, cái... thí nghiệm của chúng , thật sự thành công ?”
Phòng Ngôn gật đầu.
Phòng Nhị Hà và Vương thị ngơ ngác hai chị em: “Cái... thí nghiệm gì?”
Phòng Ngôn giải thích: “Thí nghiệm ạ, chính là thử. Cha, , mấy hôm con với đại tỷ một thí nghiệm, lấy một ít đất trong vườn rau nhà trộn với đất hoang bên cạnh. Đám đất hoang đó con với đại tỷ cũng dùng cuốc xới tơi lên, trộn hai loại đất . Sau đó ngoài đào mấy cây rau mã phong về trồng. Không ngờ, mới mấy ngày mà vị rau khác . Lại vị gần giống hệt như rau trong mảnh vườn mà chúng rào .”
Phòng Nhị Hà và Vương thị xong đều sững sờ.
Không ngờ thể như .
“Cha, quán ăn nhà bây giờ ngày càng mở rộng. Cứ đà , một mẫu đất của nhà e là đủ dùng. Hay là chúng khai khẩn thêm một ít ở bên cạnh . Cha cũng nếm , rau trồng ở đó cũng khác gì rau nhà . Cho nên con đoán, lẽ cả khu đất đều ít nhiều ảnh hưởng, đều là đất . Chúng thể từ từ trộn đất ở đây với đất trong vườn rau dại.”
Phòng Nhị Hà Phòng Ngôn, từ từ gật đầu.
“Vậy cha, cha định mua bao nhiêu đất?” Phòng Ngôn hỏi tiếp.
Phòng Nhị Hà do dự: “Trước đây chúng một cái trại chăn nuôi, với nước trái cây của chúng cũng bán ngày càng , nên cha mua thêm ít đất. Giờ thấy chuyện con với Đại Ni , cha mua nhiều hơn nữa. Các con cũng sắp về , để lúc đó chúng thương lượng.”
Phòng Ngôn vui với ý tưởng của Phòng Nhị Hà. Tốt quá , cần nàng khuyên mà cha nàng tự nghĩ thông. Theo nàng thấy, đại ca và nhị ca nhất định sẽ đồng ý. Huống hồ, đất hoang xung quanh nhà họ cũng đắt. Mua về lời, kể bây giờ nhà họ đang tiền.
Không quá mấy ngày, Phòng Đại Lang và Phòng Nhị Lang liền trở về. Nghe những đổi trong nhà, cả hai đều sững sờ. Họ chỉ tiểu mày mò cái máy ép nước trái cây, dùng nó kiếm tiền. Chứ ngờ cái máy thể kiếm nhiều tiền đến .
Còn về việc kiếm bao nhiêu, Phòng Nhị Hà cho Phòng Nhị Lang, cả Phòng Đại Ni ông cũng . Phòng Ngôn vì là tham gia nên mới . Vương thị thì Phòng Nhị Hà cũng . hai đứa con , vẫn là nên . Chúng còn quá ngây thơ, khái niệm nhiều về tiền bạc. Đôi khi cho chúng ngược còn hại chúng.