Anh cả và chị dâu cả của nàng đều là thật thà, ngày thường trầm mặc ít lời. Tính cách của Phòng Liên Hoa là giống nàng . Cha nàng cũng là thích chuyện.
Vừa về đến nhà, Phòng Liên Hoa liền chạy phòng , định tìm một chỗ giấu tiền . Mẹ nàng lúc đang ở ngoài cho gà ăn, thấy trong phòng nàng tiếng đồng tiền xôn xao, liền ném cái chậu xuống, lập tức xông .
“Hay lắm con Liên Hoa, mày học thói trộm tiền , xem tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày !” Nói , liền định lấy cái chổi cửa đ.á.n.h Phòng Liên Hoa.
Người lanh mồm lanh miệng như Phòng Liên Hoa thể giải thích, nàng vội : “Nương, nương, nhỏ chút! Tiền con trộm, là con tự kiếm .”
Quách thị Phòng Liên Hoa, tin quát: “Mày kiếm? Mày hôm nay ở nhà Phòng Ngôn , mày kiếm tiền ở ? Cái mày thì gì, còn dám lừa tao, xem tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày !”
“Suỵt!” Phòng Liên Hoa vội kéo tay , : “Nương, đừng để ngoài thấy, Phòng Ngôn cho con .”
Quách thị , nhíu mày: “Thật là mày kiếm?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Bà đối với con gái nhà Phòng Nhị Hà ấn tượng vô cùng , đứa nhỏ tuổi còn nhỏ chữ, bây giờ còn dạy con gái bà chữ. Đứa lớn còn dạy con gái bà thêu thùa.
“Không đúng, mày mới học thêu , đồ mày thêu cho cũng thèm, mày lừa tao!” Quách thị nghĩ , đúng, trình độ của con gái bà rõ, thể bây giờ bắt đầu kiếm tiền.
Phòng Liên Hoa kéo kéo tay , ghé tai bà thì thầm: “Nương, là thế , hôm nay con cùng Phòng Ngôn lên huyện thành…”
Quách thị Phòng Liên Hoa , sửng sốt một hồi, đợi Phòng Liên Hoa xong, bà kinh ngạc: “Mày thật hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-124.html.]
Phòng Liên Hoa vội : “Tất nhiên là thật, tin cứ hỏi Phòng Ngôn. Phòng Ngôn , hôm nay cho con tám văn, nếu bán , còn tăng lương cho con.”
“Ối chà, chuyện thế rơi trúng đầu mày, xem mày ngày thường chơi nhiều với Phòng Ngôn cũng sai. Tao sớm ưa cái con Phòng Thu nhà tam thúc mày, phí công đây mày còn chơi chung với bọn nó, đứa nào đứa nấy lười ăn nhác . Không việc thì chớ, cũng thêu thùa. Hừ, uổng công nó còn là họ hàng gần hơn chúng , mày xem, việc kiếm tiền , Phòng Ngôn gọi nó?” Quách thị ba la ba la .
Phòng Liên Hoa thấy sắc mặt của , vội : “Nương, chuyện tuyệt đối đừng ngoài, Phòng Ngôn cho con . Mẹ mà , Phòng Thu chuyện, chừng đến lượt con. Con còn theo Phòng Ngôn huyện thành nhiều nữa.”
Nàng , nàng thích của Phòng Thu, nàng chỉ sợ chạy ngoài khoe khoang với Phòng Thu! Chuyện là nàng .
Quả nhiên, sắc mặt Quách thị cứng đờ: “Mày dám mày , mày tưởng mày giống mày, cái miệng giữ, chuyện gì cũng bô bô ngoài.”
Phòng Liên Hoa nhỏ giọng lẩm bẩm: “Mẹ cũng đừng con, hai con cũng như thôi.”
Quách thị đ.á.n.h nhẹ Phòng Liên Hoa một cái, tiếp: “Ai nha, nhà nhị thúc con lợi hại thật. Đến con gái cũng kiếm tiền, còn thể dắt mày kiếm ít tiền, tệ tệ. Mày ráng mà ha, kiếm thêm chút của hồi môn. Cha mày thì đừng trông mong, nửa ngày nặn một chữ.”
“Nương, con còn nhỏ mà, gì chuyện hồi môn.”
“Cũng nhỏ nữa, sắp mười tuổi , mấy năm nữa là gả . mà, mày cả ngày thì theo Phòng Ngôn với Thục Tĩnh (tên của Đại Ni) học chữ thêu thùa? Ai nha, thế lỡ dở . mà, thì bỏ lỡ chuyện thế … Ai u, sầu c.h.ế.t mất.”
Phòng Liên Hoa liếc xéo một cái: “Nương, Phòng Ngôn , cũng bán bao lâu, nhiều nhất là một tháng. Hơn nữa, nếu con , sẽ đổi . Mẹ đừng sầu nữa.”
Quách thị mím mím môi, mặt biểu cảm dậy: “Thôi, nương quan tâm, dù tiền cũng tay nương. Mày tự giữ cho kỹ, đừng để chị dâu mày thấy.”