Làm Ruộng Khiến Người Làm Giàu - Chương 123

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:54:16
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phòng Ngôn xem bộ dạng khẩn trương của Phòng Liên Hoa, chậm rãi lặp cho nàng một .

 

Phòng Liên Hoa tự nhẩm một lượt.

 

Nói xong, Phòng Liên Hoa liền đó hắng giọng, mấy lượt đường, hô: “Mau tới nếm thử, nước trái cây ướp lạnh tươi mới, chua chua ngọt ngọt, mát lạnh tê lưỡi. Khai trương ba ngày đầu, giá thấp nhất chỉ ba văn tiền!”

 

Phòng Ngôn Phòng Liên Hoa dọa thiếu chút nữa cầm nổi cái chén trong tay, giọng cũng lớn quá .

 

Phòng Liên Hoa kêu xong mới dám mở mắt , mặt nàng đỏ bừng Phòng Ngôn, hỏi: “Phòng Ngôn, hô thế nào?”

 

Phòng Ngôn gật gật đầu, cổ vũ: “Rất , tiếp tục .”

 

Phòng Liên Hoa mặt lộ nụ hưng phấn.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Lục tục, bắt đầu qua mua nước dưa hấu, là khách quen hôm qua, cũng là trẻ con dắt lớn đến.

 

“Nương, chính là nhà , hôm qua Hổ Tử nhà bên cạnh nước trái cây nhà ngon lắm, mua cho con uống , con cũng uống.”

 

“Được , nương mua cho con.” Nói xong, một phụ nữ trạc hai mươi tuổi dắt con tới.

 

“Tiểu cô nương, chỗ các cháu những vị gì?”

 

“Dạ vị dưa hấu, quýt và chỉ quả. Thím vị gì ạ?”

 

“Nhị Lang, con vị gì?”

 

“Nương, con vị chỉ quả.”

 

“Được, cho một chén nước chỉ quả.”

 

Phòng Ngôn theo lời và bắt đầu .

 

“Ối chà, thứ lợi hại thật, thế mà ép nước trái cây nhanh . Tiểu cô nương, nhà cháu mua thứ thế, bao nhiêu tiền một cái?” Vị đại thẩm chằm chằm động tác của Phòng Ngôn kinh ngạc hỏi.

 

Phòng Ngôn : “Thím ơi, thứ là cháu nhờ mang từ nơi khác về, tận 5 lượng bạc một cái đấy ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-123.html.]

 

Vị đại thẩm , trừng lớn mắt: “Đắt thế ! mà, dùng thế . Cũng đáng tiền.”

 

“Hắc hắc, đúng ạ, đắt một chút nhưng dùng lắm. Đây, tiểu , nước trái cây của con đây.” Phòng Ngôn đưa nước trái cây xong cho bé.

 

“Cho một chén nước dưa hấu nữa . Nhìn cũng mắt.” Mẹ của .

 

“Vâng, ngay ạ.”

 

Phòng Ngôn đang định rửa máy để nước dưa hấu, thì A Cương cũng gần như xong việc bên trong, Phòng Nhị Hà cử giúp Phòng Ngôn.

 

Phòng Liên Hoa dứt khoát cũng rửa chén, cầm nước trái cây xong, dựa theo lời Phòng Ngôn dặn, bắt đầu chào mời qua đường.

 

“Ba văn tiền mua thiệt thòi, mua hớ, ba văn tiền cho bạn mát lạnh tê lưỡi, ba văn tiền cho bạn sảng khoái tinh thần…”

 

“Đại ca, ngài nếm thử ?”

 

“Đại thẩm, cho cháu bé nếm thử , mất tiền.”

 

“Không ngọt lấy tiền, ngon lấy tiền, bảo đảm đến một đến .”

 

 

Phòng Ngôn mấy vốn dĩ định mua, Phòng Liên Hoa thuyết phục một hồi mua hai chén, mắt đến híp cả . Quả nhiên, mắt của nàng chuẩn. Giao chuyện cho Phòng Liên Hoa đúng là sai. Thêm mấy khách , tiền công của nàng coi như kiếm .

 

Đến giữa trưa giờ cơm, hai phiên trong ăn nhanh một chút, đó tiếp tục ngoài bán. Giờ trưa lúc đông lên, cần Phòng Liên Hoa chào mời nữa. Cả hai đều ở đây bận rộn mới xuể.

 

Chờ đến khi vãn khách, A Cương cũng thể phụ giúp, Phòng Ngôn liền ở bên cạnh xử lý hoa quả, Phòng Liên Hoa chào mời khách.

 

Hôm nay bọn họ về muộn hơn hôm qua một chút, gần đến giờ Thân (3-5h chiều) mới . vì trong nhà còn nhiều việc , cũng thể về. Dù , Phòng Ngôn cảm thấy việc buôn bán thể đến giờ Dậu (5-7h tối) hãy về. Buổi chiều trời cũng nóng, một canh giờ đó cũng thể bán ít nhất mười mấy phần, thật là lãng phí.

 

Nếu nhà các nàng ở gần huyện thành hơn thì , nàng cũng thể bộ về nhà. Đáng tiếc, chỉ cách xa, mà nàng còn là con gái.

 

Hôm nay nước trái cây rõ ràng bán chạy hơn hôm qua, công lao của Liên Hoa thể kể đến. Phòng Ngôn giữ lời hứa, cho Liên Hoa 8 văn tiền. Liên Hoa vui sướng cầm 8 văn tiền về nhà. Nhà nàng tuy thiếu tiền, nhưng nàng rốt cuộc cũng hiểu tâm trạng hưng phấn của Hà Hoa tỷ lúc bán khăn thêu.

 

 

Loading...