Bất quá, đến nỗi chuyện Phòng Liên Hoa Phòng Đại Ni nhi tiểu cho Tôn Bác, nàng cảm thấy cần thiết . Mấy lời đó đều là Trương thị lung tung suy đoán, là hươu vượn. Nói chỉ cha nàng thêm tức giận. Dù đại tỷ nàng cũng gặp Tôn Bác, hơn nữa Tôn Bác và đại tỷ nàng rõ ràng gì, ngược dễ suy nghĩ nhiều, tổn thương tình cảm.
Quả nhiên, Phòng Ngôn xong, Phòng Nhị Hà lập tức từ giường bật dậy, Vương thị cũng kinh ngạc nàng.
Phòng Nhị Hà mặt âm trầm, Phòng Ngôn: “Con đại bá con là vì chuyện Tôn thiếu gia nên mới đến nịnh bợ nhà ?”
Phòng Ngôn sợ, nhưng vẫn trấn định gật gật đầu: “ ạ.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Phòng Nhị Hà dùng sức đ.ấ.m một cái cái bàn cạnh giường: “Cả nhà đại ca đúng là điên . Phong ca nhi bất quá chỉ là một đồng sinh, ở trong thôn chúng , ở trấn thì còn oai, nhưng ở huyện thành thì chắc. Huyện thành bao nhiêu đồng sinh, cũng chỉ tú tài mới thể khác nể mặt một chút. Còn nghĩ bám Tôn gia, mơ .”
Phòng Ngôn : “Phải cha, con cũng nghĩ . Cho nên sợ cha bác cả thuyết phục. Quan hệ giữa nhà và Tôn thiếu gia thế nào trong lòng chúng tự , vốn dĩ giúp đỡ, thể cầu cạnh . Chúng cũng quá lượng sức, quá coi trọng bản .”
Phòng Nhị Hà thở dài một , gật gật đầu: “Con yên tâm, mấy chuyện cha trong lòng hiểu rõ.”
Nói về đại ca của , đối với cũng còn chút tình nghĩa. chính là quá yêu thói trịch thượng bợ đỡ, quá ích kỷ. Lúc nhỏ , tam cha , bà nội yêu thích hơn, cũng dám khi dễ tam , nào cũng đến khi dễ . Không chỉ , thấy tam qua khi dễ , cũng bao giờ giúp đỡ. nếu khi dễ tam , nhất định sẽ dạy dỗ một trận.
Chỉ là, lúc nhỏ, khi đ.á.n.h với trẻ con bên ngoài, đại ca cũng sẽ giúp …
Lúc đại ca nhất định là vì Phong ca nhi thi đỗ đồng sinh, bắt đầu đắc ý, cũng khống chế , bắt lời.
Ai, mấy chuyện , thật sự là rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-ruong-khien-nguoi-lam-giau/chuong-109.html.]
Vương thị thấy Phòng Nhị Hà tức giận như , ở một bên sợ đến mức dám câu nào. Lúc thấy hai cha con bình tĩnh , bà khuyên giải: “Cha nó , ông cũng đừng giận, đừng buồn, chuyện như , chỉ cần chúng đồng ý, chắc là bác cả bọn họ cũng sẽ gì.”
Phòng Ngôn đối với chuyện vô cùng yên tâm, : “Nương, nãy thấy thôi, cha đối với bác cả hung lắm, bác cả khẳng định hổ dám đến cầu xin cha nữa . Mẹ yên tâm là .”
Phòng Nhị Hà do dự một chút: “Vừa nãy cha thật sự hung ?”
Phòng Ngôn lập tức : “Không hung hung, một chút cũng hung, con thấy cha nãy thật sự là quá minh thần võ.”
Vương thị Phòng Ngôn chọc : “Con chỉ giỏi lời dễ để dỗ cha con.”
Phòng Ngôn hì hì: “Nương đúng, con cũng sẽ lời để dỗ nương mà.”
Phòng Nhị Hà xong, lắc lắc đầu: “Con bé ! , cái máy nãy còn , cha lúc chút ý tưởng.”
“Làm chứ, . Cha mau lên.”
Dạo gần đây Phòng Ngôn vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề máy ép nước, nàng ban đầu cũng ảnh hưởng bởi lối mòn tư duy, cứ dùng sắt lá, nhựa dẻo gì đó để . Nghĩ đến hiện tại chỉ sắt lá mà nhựa, còn từng ý định từ bỏ. Cho đến một ngày nàng thấy Phòng Nhị Hà đồ mộc, lúc mới nghĩ , nàng còn thể bằng gỗ mà!
Mặc gia chẳng là cần một cây đinh mà cả đống khóa gỗ nọ , nàng cũng thể bảo Phòng Nhị Hà nghĩ cách, cho nàng một cái máy ép nước bằng gỗ!
Nàng nhớ nàng từng tìm kiếm mạng, hình như một cái phễu thể trực tiếp bỏ hoa quả . Sau đó ở giữa là một trục xoắn ốc, xoay một chút, nước trái cây liền chảy . cụ thể thế nào nàng chút quên mất.