Làm Nũng Là Ưu Điểm - Chương 182
Cập nhật lúc: 2025-09-28 15:44:11
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-09-28 15:44:11
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Sở Tiểu Điềm trái , nhưng thấy Đoàn Tiêu.
Trình Nhượng thấy biểu cảm cô liền cô đang tìm bạn trai : “Sếp đang điện thoại ở ban công.”
Sở Tiểu Điềm sang đó, Đoàn Tiêu ở ban công lưng với cô, mới tắt máy nhưng đầu ngay, mà cúi đầu vườn hoa bên .
Trời bên ngoài tối sầm.
Ban công trang trí , nhưng mở đèn, cả đều ẩn trong bóng tối, bóng lưng cao to trông cô độc và xa xăm.
Sở Tiểu Điềm một lúc, lặng lẽ tới mở đèn lên.
Ánh đèn nhỏ ban công chiếu xuống, xích đu màu trắng cũng chút ánh sáng, phản chiếu kệ sách bên cạnh.
Hoa hồng trắng bàn đổi mới, vẫn tỏa mùi thơm thoang thoảng. Ban công lớn nhỏ, ánh đèn độc đáo phản chiếu xinh tráng lệ.
Đoàn Tiêu giật , nhưng Sở Tiểu Điềm thì ngẩn .
Lần cô đến là ban ngày, chỉ thấy căn phòng ánh nắng mặt trời ban trưa chiếu , cô từng rằng ban công mà Đoàn Tiêu trang trí cho cô xinh như trong màn đêm.
Đoàn Tiêu đầu , đưa tay về phía cô, mỉm : “Đến đây nào.”
Sở Tiểu Điềm tới, đặt tay lòng bàn tay .
“Thích ?”
Sở Tiểu Điềm gật đầu.
“Anh đặt hoa cho em , cứ cách một tuần là mang một bó hoa mới tới. Em thích hoa gì, thể cho giao hoa .”
Sở Tiểu Điềm lên tiếng. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Bởi vì cô lúc nên gì để biểu đạt sự cảm động và niềm vui của , nhưng đôi mắt tràn ngập nét của cô rõ cô vui vẻ nhường nào.
Cô ôm lấy cánh tay , tựa lên vai : “Sau chúng thường xuyên ghé nhà , ?”
Đoàn Tiêu cúi đầu cô: “Nhìn thấy những trong phòng khách ?”
“Nhóm Trình Nhượng, Lâm Phi Phàm ?”
“ .” Đoàn Tiêu nâng mặt cô lên: “Bọn họ mới gọi là ghé nhà, chúng … nên là về nhà .”
Buổi tối, Triệu Huy nấu một bàn đầy thức ăn.
Từ đầu đến cuối đều là một nấu, ai nhà bếp đều đuổi ngoài, cho đến khi Sở Tiểu Điềm bước nhà bếp, cô còn lên tiếng, Triệu Huy đầu xua tay : “Ra ngoài, ngoài, chỗ đủ , đừng giành việc của ông đây!”
Sở Tiểu Điềm vốn định giúp đỡ rửa chén dĩa: “... Vậy thôi, vất vả cho .”
Triệu Huy sững , cơ thể cứng ngắc.
Sở Tiểu Điềm đang định ngoài thì thấy “keng” một tiếng, Triệu Huy ném d.a.o sang một bên, chắp hai tay : “Chị dâu, xin ! Xin hãy tha cho sự bất kính của !”
“...” Sở Tiểu Điềm gật đầu: “Không .”
Triệu Huy suýt thì nước mắt đầy mặt, chờ Sở Tiểu Điềm khỏi cửa thì tát miệng một cái: “Ai bảo mày ăn chừng mực nè.”
Bận rộn đến bảy giờ rưỡi, đồ ăn vặt hết, cuối cùng bữa cơm thịnh soạn của Triệu Huy mới bày đủ.
Sở Tiểu Điềm ngẩn khi thấy bưng món đầu tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-nung-la-uu-diem/chuong-182.html.]
Cái gì gọi là sắc hương vị đầy đủ, chính là như !
Lạc Bắc Sương giờ thích ăn cay, cô thích ăn lẩu Tứ Xuyên nhất. Đối diện với một bàn thức ăn đầy ắp, cô miễn cưỡng duy trì vẻ khép nép lạnh lùng một lúc, đến khi ăn trong miệng thì biểu cảm đổi.
“Đầu bếp Triệu, đầu bếp thật sự là một tổn thất lớn của những sành ăn đó.”
Triệu Huy ngông nghênh: “Biết đây lợi hại thế nào chứ.”
“Chị dâu, nếu cô ăn cay thì ăn mấy món cay .”
Người Triệu Huy lấy lòng nhất đương nhiên là Sở Tiểu Điềm.
Bởi vì Sở Tiểu Điềm hiện giờ những là chị dâu, còn là thần tượng của ! Mà danh hiệu hâm mộ hàng đầu của Phạn Âm như đến hiện giờ vẫn còn vững vàng!
Sở Tiểu Điềm cay đến nỗi khuôn mặt đỏ ửng nhưng ngừng , cô nước mắt lưng tròng : “Ngon quá .”
Triệu Huy nhoẻn miệng , khiêm tốn : “Thường thôi, thường thôi, cô thích là .”
Anh khuôn mặt đỏ bừng của Sở Tiểu Điềm, trong đầu tưởng tượng một bóng dáng ẩn trong bóng tối, một tay chống cằm, một tay nhẹ nhàng gõ chữ bàn phím, khóe miệng hiện lên nụ bí ẩn.
Đó là hình tượng hâm mộ tưởng tượng về “Phạn Âm” vẽ ở Weibo.
Bây giờ nghĩ , bức tranh thể là nam nữ, bởi vì là tranh phác họa, tóc mái dài che mất nửa khuôn mặt, chỉ để lộ chiếc cằm thon gầy và nụ mỉm khóe môi, cảm giác bí ẩn như nam như nữ.
ngờ Phạn Âm là...
Là mắt...
Triệu Huy đột nhiên dậy ôm đầu: “Không , bình tĩnh chút.”
Nhóm Trình Nhượng, Lâm Phi Phàm lắc đầu.
Ngu ngốc, nổi nữa .
Đoàn Tiêu xuống bao lâu thì nhận điện thoại.
Bên cũng câu gì, Đoàn Tiêu lạnh lùng một câu: “Nói tiếng .”
Sau đó những khác thấy tiếng hét tức giận của đàn ông truyền từ điện thoại : “Mẹ kiếp! Khẩn cấp! đang ở *** đường Bắc Thành, mau tới giúp!”
Đoàn Tiêu dừng hai ba giây để tính vị trí và thời gian mà , đó : “Cách xa quá, phái qua đó . Trong vòng mười lăm phút sẽ tới, chờ đó.”
“Mười lăm phút , con nó, xác của lạnh ngắt !”
“Vậy thì đợi dọn xác cho .” Đoàn Tiêu bình tĩnh : “ sẽ mang t.h.i t.h.ể và lời trăng trối của đến cho cô Dung.”
Bên im lặng giây lát, ngờ bởi vì câu kỳ lạ mà trở nên bình tĩnh , lạnh lùng : “Không thể nào.”
Điện thoại cúp. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Đoàn Tiêu : “Nhiếp Phi Chiến việc tìm , ăn , cần chờ .”
Chỗ đều là của , cho nên che giấu gì cả.
Sở Tiểu Điềm ngẩng đầu .
Chưa đợi cô lên tiếng, Đoàn Tiêu dậy đặt tay gáy cô, tiến tới hôn nhẹ lên khóe môi cô: “Buổi tối chờ về, dỗ em ngủ.”
Sở Tiểu Điềm như quên mất lời định , cô gật đầu, tay giữ lấy cũng buông : “Được.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.