Sở Tiểu Điềm túm tay áo của Đoàn Tiêu, vẻ mặt ấm ức: “Em bảo mà, em cũng ai tin.”
Trình Nhượng vội vàng : “Không , tin, tin, tin em chính là Phạn Âm.”
“Rõ ràng tin...”
“...” Trình Nhượng thầm đánh một cú, kỹ năng diễn xuất của mày xuất sắc quá gì? Không diễn viên !
Sở Tiểu Điềm bỗng nhớ gì đó, cô la lên một tiếng, lục lọi trong túi, lấy điện thoại mở tài khoản trang mạng truyện của , đưa cho xem: “Anh , em lừa .”
Trình Nhượng thấy tài khoản tác giả của Sở Tiểu Điềm mới thật sự ngây .
Lần giả vờ, cũng diễn, mà thật sự ngây .
Trong hơn một phút ngắn ngủi, thấy mấy truyện ngắn từ ba năm , đến bộ đầu tiên của “Cuốn sách kinh dị”, “Linh oán”, “Hung đồ”, đến hiện giờ là “Cuốn sách kinh dị 2” và mười mấy chương bản thảo đăng lên. Thời gian hơn ba năm, mấy triệu chữ.
Có lẽ một cuốn sách chỉ cần vài ngày, một chương chỉ mất mấy phút, nhưng thời gian, tinh thần và tâm huyết của một tác giả như Sở Tiểu Điềm dành cho nó thì ai thể tưởng tượng . Mỗi chương bọn họ đều là suy nghĩ của cô từ sáng tới tối, từ đặt tay lên bàn phím đến khi kết thúc một chương, lẽ cũng mất sáu bảy tiếng đồng hồ, thậm chí là nhiều hơn thế.
Mà đề tài, nội dung cô cần tìm hiểu lượng lớn tài liệu của các ngành, và bắt buộc cẩn thận chính xác. Ví dụ, nếu kiến thức y học nào đó trong sách của cô sai, khả năng tạo nên sự bất mãn và bài xích của am hiểu về ngành , cho nên cô bắt buộc tỉ mỉ từng chi tiết. Bởi vì bản cô là một theo đuổi sự hảo trong công việc, cho dù một sai phát hiện, cô sẽ sửa ngay lập tức.
Sở Tiểu Điềm là một cô gái vẻ ngoài đơn giản đáng yêu, mà Phạn Âm trong lòng tất cả là một tác giả cấp đại thần học thức uyên bác, trí tưởng tượng phong phú, bí ẩn khó đoán với lối hành văn đặc biệt. Trong lòng họ, từ đầu đến cuối Phạn Âm luôn là tài giỏi thông minh, thong dong và bí ẩn. Từ lúc vô danh đến khi nổi tiếng, cô đều giữ vẻ trầm và khiêm tốn vốn của .
Tuy rằng hai là một từ chỗ Đoàn Tiêu, nhưng khó khiến coi hai thành một .
Cho nên, khi thật sự thấy thứ mà Sở Tiểu Điềm đưa , cách nào ngạc nhiên.
Giống như bạn rõ ràng mặt chính là cô gái mà bạn quen thuộc, nhưng bỗng dưng phát hiện hóa cô còn một mặt lợi hại, khiến khó tin như thế.
Cho đến lúc , cuối cùng mới nhận , hóa tác giả tài hoa mà bọn họ vẫn luôn khâm phục chính là cô gái mắt.
Trình Nhượng còn khép miệng , Đoàn Tiêu kéo tay Sở Tiểu Điềm về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-nung-la-uu-diem/chuong-167.html.]
Cũng gì khác, chỉ sợ cô cầm điện thoại mỏi tay mà thôi.
“... Thật ngại quá, giật .” Trình Nhượng chân thành : “Anh thật sự ngờ em chính là Phạn Âm.”
Bây giờ cho đám Triệu Huy , chắc họ cũng tin.
Đặc biệt là tên ngốc Triệu Huy.
“Em xin , em vẫn luôn giấu giếm chuyện .”
“Chị dâu, em cần xin , chuyện những hiểu, mà chắc chắn cũng sẽ hiểu thôi.” Trình Nhượng chân thành : “Hơn nữa chắc chắn vui.”
“Tại ?”
“Bởi vì tác giả vẫn luôn ngưỡng mộ ở ngay bên cạnh, còn là chị dâu nữa, lẽ nào một chuyện xứng đáng vui mừng ? Em nghĩ , nếu một ngày nào đó em phát hiện ca sĩ hoặc nhạc sĩ từng lộ mặt mà em thích, thực chính là bạn của em, tuy rằng thể giống như trong tưởng tượng của em, nhưng em sẽ cảm thấy bài xích hoặc vui ư? ?”
Sở Tiểu Điềm gật đầu trầm ngâm.
“Trước Triệu Huy từng một câu, cảm thấy .” Trình Nhượng : “Cậu thứ mà thích là tác phẩm của Phạn Âm, khâm phục tài năng của Phạn Âm, dù Phạn Âm như thế nào thì vẫn là thần tượng của .”
Đồng chí Triệu Quang Quân đồng chí Triệu Quang Quân, giúp ghi dấu ấn mặt thần tượng của đó, đến lúc đấy nhớ chơi chịu nấu cơm cho ăn thật ngon đó.
Lời của Trình Nhượng đánh tan phần lớn những kiêng dè của Sở Tiểu Điềm, ít nhất ở mặt bọn họ cô cảm thấy gì đáng để kiêng dè cả.
“Vậy em ... Thú nhận với ?”
“Thú nhận cũng , chuyện bọn cũng sẽ giữ bí mật cho em, em yên tâm .”
Bọn họ còn đỡ, chắc chắn sẽ giữ bí mật, chuyện Phạn Âm là một em gái đáng yêu lẽ sớm muộn cũng công khai, nhưng vẻ ngoài của cô tuyệt đối công khai, nếu cô sẽ trở thành “ngôi ” lộ diện mặt , từ nay về sẽ gặp những quấy rối và phiền phức cần thiết. Dù cho bọn họ cố gắng bảo vệ như thế nào, bản Sở Tiểu Điềm cũng thích nghi .