Hai tay Sở Tiểu Điềm túm lấy chăn, che nửa khuôn mặt, chỉ lộ mỗi đôi mắt mệt mỏi ửng đỏ: “... Vậy thì ?”
“Không cần quan tâm đến . Trước khi em ngủ say, sẽ cả.”
Sở Tiểu Điềm gật đầu, nhắm mắt , bao lâu buồn ngủ.
“Anh Đoàn vất vả .”
Cô say giấc nên hề cảm nhận khẽ vuốt má cô, nhỏ bên tai cô một câu: “Em cũng vất vả , cô Phạn Âm... của .”
Ngày hôm , cô tiếng chuông đặc biệt của điện thoại đánh thức.
Chuông điện thoại gọi đến, mà là tiếng chuông dành riêng cho biên tập của cô.
Tiêu Mộng thông báo cho cô, hôm nay sẽ công bố tin tức chuyển thể “Hung đồ”, tuy rằng nhiều đoán , nhưng một khi xác nhận vẫn dấy lên một cơn chấn động, cô bảo cô chuẩn sẵn tâm lý.
Sở Tiểu Điềm chuẩn tâm lý .
Chuyện cuốn sách thể chuyển thể thành phim, đối với cô với thích nó đều là một tin vui.
Tiêu Mộng cũng bảo cô chuẩn tạo tài khoản Weibo.
Sở Tiểu Điềm cũng đang chuẩn tâm lý cho chuyện , nhưng vẫn còn bối rối.
Tạo tài khoản Weibo cũng xác nhận giới tính, tạm thời đến chuyện , mặc dù cô sở trưởng tiểu thuyết, nhưng sở trường giao lưu với , hâm mộ. Bảo cô mấy nghìn chữ thì , nhưng nghĩ nội dung một bài đăng lên Weibo khó.
Tiêu Mộng cô chỉ cần phối hợp tuyên truyền, Weibo của cô thì cô gì, đăng gì cũng . Cô cũng ít nhiều hiểu tính cách của Sở Tiểu Điềm, cô giỏi trong việc xã giao, cho nên bảo cô thả lỏng .
Sở Tiểu Điềm chuyện với Tiêu Mộng gần một tiếng, khi thức dậy cô phát hiện thấy Karl nữa.
Trên bàn một tờ giấy: “Anh dẫn Karl . Bữa sáng trong nhà bếp, em tự hâm ăn – Đoàn Tiêu.”
Vốn dĩ cô nghĩ... Không ngờ Karl dẫn trong lúc cô ngủ, cũng để cô lời tạm biệt với nó, tức quá!
khi thấy tờ giấy , cô giận chút nào.
Sở Tiểu Điềm chạy nhà bếp , trong nồi cháo nấu sẵn, bên cạnh là sủi cảo tôm.
Bởi vì tối qua ngủ quá ngon nên cô phát hiện từ khi nào.
Lúc cô đang ăn sáng, Đoàn Tiêu gọi điện tới.
“Ăn sáng ?”
“Ừ, em đang ăn, cảm ơn .”
“Ăn xong thì chuẩn một chút, dẫn em đến một nơi.”
“Đi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-nung-la-uu-diem/chuong-160.html.]
“Ăn .”
Sau khi ăn xong, Sở Tiểu Điềm nhanh chóng trang điểm, chọn một bộ quần áo mặc , đó gọi điện cho Đoàn Tiêu: “Em chuẩn xong , thể ngoài.”
“Em dẫn theo chó của chung.”
Sở Tiểu Điềm dắt Tuyết Cầu xuống lầu, Đoàn Tiêu đợi cửa .
Tuyết Cầu khi lên xe thì ngoan ngoãn ở ghế , khi mặt Đoàn Tiêu, nó dám gây chuyện, cộng thêm huấn luyện một thời gian nên cũng hiểu chuyện khi ở bên ngoài.
“Chúng thế?”
“Nhà em trang trí xong , dẫn em xem.”
Sở Tiểu Điềm giật : “Trang trí xong ? Nhanh ?”
Bởi vì lúc cô đưa chìa khóa cho Đoàn Tiêu, đồng thời Đoàn Tiêu cũng trao đổi với cô những thứ cần trang trí. Cô bắt đầu tìm , nhưng ngờ nhanh như thế.
“Có nền móng sẵn nên mất quá nhiều thời gian. Em xem , nếu hài lòng chỗ nào, thể tiếp tục sửa.”
Đoàn Tiêu khẽ xoa đầu cô: “Nếu vấn đề gì, hai hôm may bắt đầu dọn nhà .”
“Dọn nhanh ư?”
“Chuyện hôm qua là thứ hai , sẽ cho cơ hội nữa.” Đoàn Tiêu chau mày: “Em ở đấy một , yên tâm.”
Lòng Sở Tiểu Điềm nóng lên.
Nếu vì chuyện hôm qua, e rằng Đoàn Tiêu cũng vội vàng kêu cô dọn qua như thế.
“Được, em xem , đó gửi một hình cho bố, xem ý của ông.”
“Ừ.”
Trên đường , Đoàn Tiêu một cuộc điện thoại.
“... , nếu sẽ thông báo cho các .”
Anh tắt máy và với Sở Tiểu Điềm: “Triệu Huy và Trình Nhượng mời, bảo chúng tối nay ăn cơm, em ?”
“Ăn cơm? Được thì đó, nhưng đột ngột...”
Đoàn Tiêu cô, thờ ơ : “Nghe công bố ‘Hung đồ’ chuyển thể thành phim, Triệu Huy nhất định ăn mừng, cho nên mời ăn cơm.”
Sở Tiểu Điềm: “...”
Cô lặng lẽ cầm điện thoại mở Wechat , thấy ảnh chụp màn hình mà Tiêu Mộng gửi cho, rằng tin tức chính thức đăng, bảo cô xem.