“Đoàn Tiêu? Là tên bạn trai con ?”
Đây là đầu tiên Sở Tiểu Điềm đến bạn trai mặt nhà, nhưng kỳ lạ là khi cô tự nhiên, ngại ngùng gì cả.
Có lẽ vì hai đều là của cô, mà cô nhận định Đoàn Tiêu là bạn trai duy nhất của cô ở hiện tại và mai .
Lương Nghiên : “Thực dì cũng với con . Lần ở cửa nhà hàng, dì thấy thằng bé.”
Sở Tiểu Điềm ngẩn : “Lúc đó dì đến ạ?”
“ thế, khi dì đến thấy con và thằng bé bước khỏi nhà hàng.”
“Vậy dì tới?”
“Dì chột mà, chuyện giới thiệu đối tượng cho con gây hiểu lầm lớn, dì nào dám xuất hiện mặt bạn trai con.” Lương Nghiên : “Hơn nữa, khí thế của thằng bé dì đến ngớ . Nói thật lòng, dì gặp ít nhân vật lợi hại ở thương trường, nhưng vẫn là đầu gặp như bạn trai con đó. Chắc thằng bé là ông chủ Long Phong Đặc Vệ ?”
Sự nghiệp của Lương Nghiên là tự xây dựng, bà mối quan hệ rộng trong thành phố , mặc dù quen của Long Phong Đặc Vệ, nhưng chắc chắn từng , hơn nữa đoán đúng.
Lương Ngọc bắt đầu nắm tay Sở Tiểu Điềm hỏi tình hình giữa cô và Đoàn Tiêu, quen như thế nào, phát triển đến bước nào , dự định kết hôn , nghề nghiệp của Đoàn Tiêu nguy hiểm ...
Cuộc chuyện kéo dài hai tiếng đồng hồ, hiển nhiên Lương Ngọc và Lương Nghiên vô cùng hài lòng, là thể nào hài lòng về bạn trai của Sở Tiểu Điềm.
Bởi vì Sở Tiểu Điềm kể cho họ về chuyện cô và Đoàn Tiêu nước K.
Vốn dĩ hai còn tức giận, đặc biệt là Lương Ngọc, thấy thì dọa nhẹ. Bà ngờ Sở Tiểu Điềm giờ luôn hiểu chuyện giấu nhà đến nơi nguy hiểm như , nhưng Sở Tiểu Điềm ngoan ngoãn nhận sai, bọn họ cũng cô thật sự lo lắng cho bố , nên cô vài câu cũng bớt giận.
Cũng may bên cạnh cô còn một “vệ sĩ” đáng tin cậy bảo vệ cho cô.
Vốn dĩ từ đến nay Sở Tiểu Điềm từng bạn trai, suy nghĩ cho dù vội kết hôn cũng nếm trải mùi vị yêu đương ở cái tuổi nhất, yêu nhiều cũng , nhưng từ đầu đến cuối Sở Tiểu Điềm đều mở mang đầu óc về phương diện .
Lương Nghiên : “Cũng may những đó dì giới thiệu cho con thành, con cũng trúng . Giờ đột nhiên xuất hiện một như , xem mệnh đào hoa của con cũng là kết quả tích góp nhiều năm mà .”
“Được , giờ thì yên tâm . Đi thôi, chúng dạo phố.” Lương Ngọc : “Tủ quần áo của con cũng chẳng buồn mở xem nữa, là bạn trai , thể ăn diện đơn giản như . Đi dạo trung tâm thương mại với bọn , mua ít quần áo trang sức gì đó cho con, ngoài với bạn trai cũng mặt mũi hơn.”
“ con còn truyện...”
“Viết muộn chút , con cũng thể nào suốt ngày ru rú trong nhà , .”
“Được thôi, Karl và Tuyết Cầu ?”
“Hay là dẫn theo? Chỉ là tiện dạo, nhưng hiện giờ chúng cũng thể dạo quá lâu, để bọn chúng ở nhà trông nhà ba bốn tiếng chắc nhỉ?”
Sở Tiểu Điềm chỉ đành để Karl và Tuyết Cầu ở nhà, may bọn chúng cũng quậy phá, tự bạn chơi với .
“À đúng , con còn một tin vui quên cho hai ạ.” Sở Tiểu Điềm chạy trong phòng lấy hợp đồng điện ảnh ký của “Hung đồ” cho họ xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/lam-nung-la-uu-diem/chuong-154.html.]
Hai thấy thì sững sờ.
Lương Nghiên : “Trời ạ! Bán nhiều tiền á? Số tiền kiếm nhiều nhất trong công ty nhỏ của dì cũng nhiều bằng .”
Sở Tiểu Điềm : “Chắc vì là điện ảnh ạ, công ty bên cũng hào phóng.”
Lương Nghiên : “Chuyện nhất định ăn mừng mới , nếu con chịu thì để bọn dì đặt chỗ cho nhé?”
“Vẫn nên khiêm tốn hết mức mới .” Lương Ngọc : “Sau khi Tiểu Điềm tiểu thuyết, chị cũng theo dõi truyện mạng một thời gian. Giới của con bé trông cũng gần như giống như giới giải trí . Tiểu Điềm nổi tiếng , nếu phô trương quá e rằng sẽ mang một phiền phức cần thiết. Em những ngôi nổi tiếng , ai mà scandal cơ chứ?”
“Chị cũng , nếu như lộ ngoài, đừng là con bé, chắc bên cạnh con bé cũng thiếu việc hỏi hỏi nọ.”
“À, bạn trai của con chuyện ?”
“Hiện giờ vẫn ạ. Đợi công tác về, con định sẽ .”
Sở Tiểu Điềm hạ quyết tâm rõ ràng .
cô ngờ rằng lúc bọn họ dạo phố, Đoàn Tiêu gọi điện tới.
Anh về .
“Về, về, về ?” Sở Tiểu Điềm cầm điện thoại bắt đầu lắp bắp: “Vậy thương ? Bây giờ về ?”
Đoàn Tiêu khựng , đột nhiên khẽ.
Sở Tiểu Điềm đang ở trong một cửa hàng đồ hiệu, bởi vì phận VIP của Lương Ngọc và Lương Nghiên, cho nên bán hàng nhiệt tình, bày mười mấy bộ quần áo mặt Sở Tiểu Điềm, lúc thử đồ khiến cô toát hết mồ hôi.
thấy tiếng khe khẽ của , cô chợt bình tĩnh .
“Em tưởng chuyện nguy hiểm gì ?” Trong điện thoại, giọng điệu dịu dàng mà bình tĩnh của đàn ông vang lên: “Tiểu Điềm, đặc công, cũng cảnh sát đặc nhiệm. Lần chỉ là họp mà thôi. Em yên tâm , rớt một cọng tóc nào cả.”
Sở Tiểu Điềm ngại ngùng sờ mũi, cô định gì đó thì : “Có điều, tối qua ngủ ngon.”
“Vì lạ giường ?”
“Không, vì quá nhớ em.”
Lương Nghiên quần áo liếc sang Sở Tiểu Điềm: “Con nhóc , chắc chắn đang chuyện điện thoại với bạn trai . Chị con bé .”
Lương Ngọc gật đầu: “Đã nhiều năm chị thấy con bé như .”
chỉ gọi điện mà thôi vui vẻ như thế .